" Theo điều tra thì phát hiện ra một chuyện, Lưu ca, anh nên đến đây nhìn một chút "
Giữa đêm, khi bóng tối đã bao trùm cả căn cứ, tiếng gió xì xào nhẹ nhàng lay chuyển những tán lá ngoài sân. Lưu Hạo vừa mới chợp mắt được một lúc, ngay tại thời điểm vừa mới tiến vào một cơn ác mộng, Tống Nhân tham gia quá trình điều tra vụ cháy thì phát hiện ra một manh mối quan trọng nên liền gọi điện cho anh. Lưu Hạo giật mình vì nghe thấy tiếng chuông điện thoại, bàn tay chậm rãi sờ tới lui trên bàn bắt được nó rồi nghe máy, chỉ thấy anh ừm một tiếng xong liền tắt. Lưu Hạo ngồi dậy xoa xoa mi tâm, bước đến lấy cái áo được mắc trên sào rồi mở cửa đi ra ngoài, hướng thẳng đến khu phòng kia.
" Như thế nào? "
Lưu Hạo đem găng tay vào, nhìn đến Tống Nhân cùng Thương Hàn đang đứng đó.
" Cái này "
Thương Hàn đưa đến một tấm vải hình người, đem nó đặt lên bàn trước mặt anh.
" Con rối... "
Lưu Hạo nghi vấn cầm lên nhìn một lượt, quả thật là con rối.
" Nó rất quen thuộc phải không? "
Tống Nhân hỏi lại anh, Lưu Hạo hiểu ý hắn. Chính con rối này đã xuất hiện trong bảy vụ án không lời giải đáp của cảnh sát thủ đô, vì là vụ án mà cảnh sát thủ đô phụ trách nên tổ chức của Lưu Hạo không thể trực tiếp tham gia điều tra, đây đã là quy tắc giữa tổ chức và cảnh sát ngay từ những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-than-nuoi-phai-nam-chinh-roi/2745538/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.