Tiếng chim ríu rít trên cành cây khô ở bên cạnh cửa sổ, nơi Lạc An đang say giấc nồng sau những dòng suy nghĩ vẩn vơ. Cô vừa mở mắt tỉnh dậy, ánh nhìn hướng thẳng lên trần nhà mà khó chịu lắc đầu vài cái để cố nhớ rõ đêm qua mình trở về phòng bằng cách nào.
"Hôm qua,... "
Lạc An vừa nhẩm lại câu hôm qua như một lời thoại cần được học thuộc, cô bật dậy mà ngỡ ngàng ngơ ngác đến đờ người, Lạc An nhớ lại rất rõ từng cử chỉ lời nói của cô cùng Lưu Hạo ngày hôm qua rồi.
"Yêu rồi sao?"
Lạc An không biết bản thân đã làm gì nữa, vì cảm xúc nhất thời dao động mà đồng ý nói chuyện yêu đương với đại nam chủ rồi.
Nghĩ suy một lát rồi thẫn thờ đứng dậy vào vệ sinh cá nhân, lúc trở ra thì đem chăn gối gấp lại rồi ra ngoài. Cô muốn đến gặp Lưu Hạo một chút, biết đâu đó chỉ là một giấc mơ thì sao.
"Dậy rồi à, đến ăn chút gì đó đi"
Vừa bước vào phòng bếp đã thấy Lưu Hạo cùng đám người Thương Hàn đang ở đây, bọn họ ăn sáng xong sẽ trở lại luyện tập cường độ cao của tháng này. Vốn dĩ hôm nay ăn sáng ở chỗ Lưu Hạo là vì nghe phong phanh chuyện Tống Nhân đang ân ân ái ái với Hạ Giai, bọn họ là muốn xem xem người nào lại bị Tống Nhân dụ dỗ rồi. Dẫu sao thì những thành viên bên căn cứ này cũng ít người đã gặp Hạ Giai cùng Lạc An, vì hai cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-than-nuoi-phai-nam-chinh-roi/2745514/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.