Tầm này cũng hơn chín rưỡi sáng rồi, ngoài đồng trời cũng trở nắng, còn khá nóng. Với một kẻ chưa quen với công việc cuốc đất gieo trồng này như Lạc An thật sự quá bức người, Lạc An cũng tính là một nửa tiểu thư đi, dù gì thì gia đình trước khi xuyên vào của cô cũng thuộc loại giàu có nơi thành thị xa hoa. Lạc An khẽ lắc đầu lấy thun buộc lại mái tóc đen dài mượt kia rồi bắt tay vào việc bón phân cho cây dâu tằm mà cô gái Lạc An ở thế giới này trồng trước khi chết.
Cô ấy tỉ mỉ bao nhiêu Lạc An lại phá hoại bấy nhiêu, tuy đã xuyên vào đây được một thời gian rồi nhưng cô thật sự không quen nổi với những công việc chật vật này, Lạc An cứ thế từ từ cẩn thận dùng vốn kiến thức ít ỏi của mình rải từng nắm phân cho những cây dâu tằm ấy. Từng chút từng chút trông thật ra dáng một cô nông dân chân lấm tay bùn.
Chợt một tiếng động mạnh làm Lạc An giật mình sẩy tay làm rớt nguyên một bịch phân xuống chân, cô khó chịu quay đầu nhìn nơi phát ra âm thanh kia thì sững người. Một người đàn ông thân mang tây trang đang dùng tay nắm lấy cánh tay còn lại của anh ta mà hung hăng nhìn cô, miệng lẩm bẩm cái gì thì Lạc An thật sự không nghe rõ. Nhưng tay anh ta thật sự có máu và lúc này anh đã nằm bẹp dí trên đống rau muống mà cô dùng vốn kiến thức nhỏ bé trong não của mình mà trồng được mấy hôm trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-than-nuoi-phai-nam-chinh-roi/2745311/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.