" Lưu... "
Cô còn chưa kịp nói gì thì cái tên này đã một mạch bế cô đến chỗ vòi nước phía bên kia rồi.
'' Rửa đi, cô có thể tự làm không? " Ngụ ý rằng ' Nếu như cô không thể bổn thiếu gia liền nhân từ giúp cô một tay '
Nhưng Lạc An nào dám để anh tiếp tục làm ra những hành động khiến cô trở tay không kịp nên đã vội từ chối.
" Tôi có thể, thật sự có thể "
"... "
Cả hai bắt gặp ánh mắt của đối phương mà đồng lòng có cho mình những nhận xét mới về người, Lưu Hạo cho rằng cô đang sợ anh còn Lạc An lại nghĩ tên này chắc chắn có ý đồ, nếu không tự nhiên đang vô cảm nướng cá lại chạy sang ôm cô lên là như thế nào?
Mà nếu Lạc An thật sự mở miệng hỏi anh thì chắc chắn Lưu Hạo cũng không trả lời cô được, thật sự anh còn không biết bản thân mình bị gì nữa...
Lúc nghe thấp thoáng tiếng Tống Nhân nói sẽ bế cô đến chỗ này giúp cô rửa vết thương đang rỉ máu đó thì tâm can Lưu Hạo có chút không vui, anh liền làm theo cảm tính bỏ vội đồ dùng nướng cá xuống đi sang bên cạnh họ lúc nào không hay mà cứ thế bế Lạc An lên trước sự ngỡ ngàng của cả hai. Giây phút đặt cô xuống ngay lúc này, chính Lưu Hạo còn tự hỏi ' Bản thân là đang làm cái gì vậy? '. Lo chuyện bao đồng cũng thật sự lo đến việc cỏn con này luôn sao!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-than-nuoi-phai-nam-chinh-roi/2745296/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.