Chương 72:
Sở Nghĩa đang sợ hãi.
Trên đường lái xe trở về, tay Sở Nghĩa vẫn luôn run rẩy, môi cũng đông lạnh đến phát tím.
Chiếu treo con đường trong đầu hắn mà thuận lợi lái xe trở về nhà.
Thời gian vừa mới đến 8 giờ, Sở Nghĩa tắt đèn xe ở trên xe ngồi trong chốc lát mới xuống xe.
Mưa càng rơi càng lớn, tóc của hắn ướt đẫm, dính dính dán trên mặt hắn.
Từ gara đi ra, hắn đầu tiên là nhìn trời, sau đó lại nhìn áo khoác đã ướt đẫm của mình, mới chậm rãi đi vào.
Ngón tay cứng đờ, ấn mật khẩu thật lâu mới mở cửa vào được.
Đèn trong phòng khách đã mở lên, Sở Nghĩa đứng ở cửa nhìn vào bên trong, thấy một nam nhân trên sô pha kia đứng lên, hắn từ cổ họng khô khốc nói ra: "Anh đã về."
Tần Dĩ Hằng đi nhanh lại, Sở Nghĩa chạy nhanh thay đôi giày đã ướt đẫm, lại khụ một tiếng, nói: "Em cho rằng anh phải muộn lắm mới về nhà, không phải phải mở họp sao?"
Tần Dĩ Hằng không có trả lời vấn đề của hắn, mà là hỏi: "Tại sao lại ướt thành như vậy? Em không mang dù sao?"
Sở Nghĩa rũ đầu, đáp một tiếng rất nhỏ: "Mang theo."
Hắn cúi đầu, thấy Tần Dĩ Hằng lại đến gần hắn một bước.
"Em làm sao vậy? Ngẩng đầu lên."
Sở Nghĩa vịn tay trên tủ giày, chậm rãi ngẩng đầu.
Đối diện đôi mắt Tần Dĩ Hằng trong nháy mắt, Sở Nghĩa rốt cuộc nhịn không được, mũi hắn chua xót, hạ khóe miệng, nức nở nói: "Tần Dĩ Hằng, hoa của em không còn."
Trong lòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-than-lien-cung-binh-dam-chua-ket-hon-roi/439827/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.