Chương 41:
Sở Nghĩa xem quần áo như bảo bối mà cẩn thận gấp kỹ, bỏ vào trong túi.
Vì không cho mình biểu hiện ngốc như vậy, hắn để cho mình bình tĩnh một chút.
"Cảm ơn." Sở Nghĩa đối với Tần Dĩ Hằng nói lời cảm ơn.
Tần Dĩ Hằng: "Không cần cùng tôi khách khí như vậy."
Sở Nghĩa lắc đầu: "Nhận được quà nói lời cảm ơn là bình thường, mặc kệ quan hệ thân cận như thế nào."
Tần Dĩ Hằng nghiêng đầu một chút, giống như đang tự hỏi chuyện này hợp lý.
Sở Nghĩa lẳng lặng đợi vài giây, nghe Tần Dĩ Hằng nói: "Được."
Sở Nghĩa cười rộ lên, lại lần nữa nói lời cảm ơn: "Cảm ơn," hắn nghĩ nghĩ, lại dùng âm thanh rất nhỏ mà bổ sung hai từ: "Lão công."
Cảm ơn lão công.
Tần Dĩ Hằng dừng một chút.
Lần này, hắn cực kì vui vẻ mà tiếp thu việc nhận được quà ma nói cảm ơn.
"Lại đây." Tần Dĩ Hằng đứng lên, kêu Sở Nghĩa.
Sở Nghĩa nghe lời đứng lên đi qua, khi sắp đến bên cạnh Tần Dĩ Hằng, Tần Dĩ Hằng đột nhiên kéo hắn một chút.
Như là không cẩn thận, lại như là cố ý, Sở Nghĩa đứng không vững, cực kì chuẩn xác mà ngã vào trong lồng ngực Tần Dĩ Hằng.
Sau đó Tần Dĩ Hằng đỡ bờ vai của hắn, đỡ đầu hắn, cúi đầu hôn hắn một cái.
Nụ hôn này rất ngắn.
Ngắn đến cơ hồ vừa mới đụng tới, liền kết thúc.
Hơn nữa lại là bị bắt kết thúc.
Cửa đột nhiên bị đẩy mạnh ra trong nháy mắt, Sở Nghĩa lập tức liền từ trong lồng ngực Tần Dĩ Hằng rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-than-lien-cung-binh-dam-chua-ket-hon-roi/439796/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.