Trên thế giới này có một sự việc sẽ khiến người ta nghĩ tới 4 chữ để hình dung ----
Một đêm qua đi ….
Đừng đánh vào mặt a!
Tôi là đang nói đến 300 bàn tiệc vô cùng bá đạo kia a!
Tôi vốn còn giễu cợt Tần Chinh mắc chứng mù mặt, kết quả phát hiện mình cũng chẳng tốt hơn anh là bao, một lần nhìn 3000 khuôn mặt, chợt quay đầu, tôi một người cũng không nhớ nổi.
Tiệc cưới kết thúc đã là hơn 10 giờ, tôi tuy rằng trên danh nghĩa là mời rượu, nhưng trên thực tế là uống nước lọc, cái mỹ danh của hành động này là chủ nghĩa nhân đạo quan tâm tới phụ nữ có thai. Thứ Tần Chinh là rượu xái, pha cả nước lọc, kẻ liều mạng thật sự là đám phù rể Chu Duy Cẩn, giúp Tần Chinh ngăn cản đám ép rượu thiện chí lẫn không thiện chí nhào tới từ năm sông bốn bể, một Tần Chinh đứng dậy là ngàn vạn phù rể ngã xuống.
Thẩm Phong bạo rượu hơn cả tửu lượng của nó, người khác nhìn nó hào khí ngút trời đều ngại không ép nó uống nữa, chỉ có tôi biết nó nhìn thì có vẻ tỉnh táo nhưng thực ra thì đã bất tỉnh nhân sự rơi vào trạng thái cơ giới hóa, ai tới cũng không cự tuyệt. Cố Thiệu nhìn không ổn giúp nó ngăn lại một chút, kết quả là hai người cùng xỉu luôn rồi.
Sau khi khách khứa rời đi, tôi và Tần Chinh đứng ở giữa phòng, run rẩy nhìn bốn phía chung quanh, gần như là chẳng kiếm nổi một người còn sống nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-than-hoa-lon-roi/3186128/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.