Chờ Tạ Kiều Ngữ vào thang máy, Thẩm Miên mới đóng cửa nhà. Vào nhà đơn giản dọn dẹp phòng bếp, nghĩ thầm sau khi ngủ một giấc tỉnh dậy sẽ thu thập kiệt tác lớn của ngày hôm qua.
Nhưng thường thường mình càng muốn làm điều gì thì càng không thành. Ngay thời điểm Thẩm Miên muốn bổ sung giấc ngủ, vừa mới lên giường chăn còn chưa kịp đắp, đúng lúc tiếng chuông cửa vang lên.
Vẻ mặt Thẩm Miên hiện lên đầy dấu chấm hỏi, tò mò ai lại đến tìm Tạ Kiều Ngữ lúc sáng sớm thế này. Lê dép lê đi ra cửa, trong suốt quá trình còn đánh vài cái ngáp lớn. Nàng không nhìn thông qua mắt mèo mà trực tiếp mở cửa.
Tiếng kẽo kẹt vang lên, người trong nhà và cả ngoài cửa nhìn lẫn nhau, tất cả đều ngây ngẩn.
Hai người ngoài cửa nhìn thấy không phải Tạ Kiều Ngữ, tươi cười trên mặt cứng lại trong nháy mắt, bọn họ cho rằng mình tìm lầm nhà.
Nhưng nhìn rõ dáng vẻ Thẩm Miên, người đứng phía trước cười còn xán lạn hơn.
Thẩm Miên nghĩ người đến là bên bất động sản hay chuyển phát nhanh nhưng không ngờ vừa mở cửa đã nhìn thấy hai người lớn tuổi.
Một trước một sau tươi cười nhìn nàng.
Người phía trước tuổi tác lớn hơn, tóc trắng xóa, nhìn qua tầm bảy tám chục tuổi. Ánh mắt lão nhân nhìn Thẩm Miên từ sắc bén trở nên thân thiện, giờ phút này biểu hiện vô cùng vui vẻ.
Người phía sau trẻ hơn một chút, trái phải khoảng bốn năm chục tuổi, bộ dáng hòa ái dễ gần, cặp kính tôn lên vẻ tri thức.
Thẩm Miên hoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-than-duoi-toi-nu-chu/915386/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.