Kỷ Tiệp dừng bước, chôn chân tại chỗ vài giây, sau khi trầm tư thì chậm rãi xoay người nhìn về phía sô pha.
Lúc này Tạ Kiều Ngữ đã tỉnh lại, lẩm bẩm muốn uống nước.
Thẩm Miên đứng dậy muốn đi lấy nước cho Tạ Kiều Ngữ nhưng thấy Kỷ Tiệp vẫn đứng nguyên ở cửa chưa rời đi, biểu tình trên mặt không được tốt lắm, nàng nghi hoặc hỏi: “Anh làm sao vậy?”
“Cô…” Kỷ Tiệp há miệng thở dốc. Hắn muốn hỏi quan hệ giữa Thẩm Miên và Tạ Kiều Ngữ có phải như hắn nghĩ hay không? Nhưng lời đến bên miệng lại không thể xuất khẩu, chuyện đến quá đột ngột làm đầu ốc hắn hỗn loạn.
Thời điểm Kỷ Tiệp đang do dự, Thẩm Miên đã đi lấy nước ngồi bên cạnh Tạ Kiều Ngữ một tay ôm cô dựa vào người mình, một tay bưng ly nước từ từ uy vào miệng nhỏ cô.
Chờ Tạ Kiều Ngữ không còn lẩm bẩm, Thẩm Miên bỏ ly xuống bàn, nâng tay vuốt lưng cho cô. Trong suốt quá trình, Thẩm Miên thấy Kỷ Tiệp không hề nhúc nhích mà vẫn đứng ở đó nên nàng hỏi lần nữa làm sao vậy.
Kỷ Tiệp ho khan một tiếng, trong giọng nói có thêm sự mất tự nhiên: “Không có gì, muốn hỏi cần tôi hổ trợ gì không?”
Trong lòng Thẩm Miên nói Kỷ Tiệp không hổ là nam thứ ấm lòng người biết cách săn sóc như vậy. Ngay sau đó lắc đầu: “Không cần hổ trợ, tôi có thể tự mình làm.”
Kỷ Tiệp trầm thấp: “Vậy… Hẹn gặp lại.” Nhưng vừa bước khỏi cửa, tay nắm chặt vẫn không buông.
Chung quy vẫn không nhịn được tò mò Kỷ Tiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-than-duoi-toi-nu-chu/915383/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.