Luyện kiếm?
Tân Thẩm Chi vừa nghe thấy luyện kiếm thì tức khắc thở dài một hơi nhẹ nhõm, luyện khí thì ông không rành, nhưng luyện kiếm thì đúng là nghề của ông.
Là một kiếm tu, đa phần thời gian mỗi ngày của ông là ôm kiếm chém lung tung khắp nơi, mỗi lần chém thì đối phương đều là kiếm tu hơn trăm năm linh lực, Tân Thẩm Chi tương đối tự tin với kiếm thuật của bản thân, nhìn khắp toàn bộ Ngô Kiếm Phái không có mấy người có thể so được với ông.
“Các ngươi xem cho kỹ!” Tân Thẩm Chi lập tức rút ra Lãnh Tuyền Kiếm của mình, thân kiếm màu xanh lam như suối phun băng ngọc, tản ra lam quang thanh lãnh.
Rõ ràng là một thanh kiếm thẳng tắp, nhưng nằm trong tay ông lại như du long di chuyển, mỗi đường kiếm dứt khoát đi qua đều lưu lại ngân quang.
Tốc độ của Tân Thẩm Chi cực nhanh, mọi người ngồi trong viện chỉ nhìn thấy được bóng kiếm dày đặc, cùng với tiếng xé gió không ngừng.
—— kiếm tra vào vỏ.
Những người khác vẫn còn đắm chìm trong kiếm thuật của Tân Thẩm Chi, chỉ có mỗi Diệp Tố lỗ tai động đậy, đuôi mắt phát hiện thấy gì đó, tay chống lên bàn, khởi động linh thực tạo thành một cái chuông ụp xuống nhóm người.
Giây tiếp theo, đại thụ rậm rạp sau lưng liền rơi xuống cực kì nhiều lá, trên mỗi một phiến lá đều có một đường cắt chỉnh tề giống nhau như đúc, đám lá rơi lả tả trên chuông linh lực của Diệp Tố.
Cùng lúc đó, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-loan-an-va/2776657/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.