Thượng Thanh Phong, đại điện Côn Luân.
Phong Trần đạo nhân đã đổi sang một thân quần áo khác, nét mặt so với khi trên sân thi đấu thì càng hiển lộ uy nghiêm, hai bên trái phải của ông là các trưởng lão của các phong Côn Luân, bốn vị tông chủ còn lại thì ngồi ở bên dưới.
Các đệ tử có mặt trong Nghị Sự Đường ở Huy Thành lúc ấy lục tục đến nơi, tất cả đều phải chờ ở bên ngoài, sau khi tề tựu đông đủ mới được phép tiến vào.
Các đệ tử đều gồng thẳng sống lưng, chống lại uy áp bước vào trong điện.
Duy chỉ riêng Du Phục Thời vẫn giữ nguyên bộ dáng biếng nhác, dựa cả người vào Diệp Tố, hắn cực kỳ buồn ngủ, chỉ muốn nhanh nhanh được về phòng nghỉ ngơi.
Diệp Tố cảm thấy cơn buồn ngủ của tiểu sư đệ đến quá chóng vánh, nàng nghi ngờ đạo sát ý cuối cùng của Quan Hộ Thành đã làm hắn bị thương, nàng quay đầu lại nói với Du Phục Thời: “Chờ hỏi xong chuyện là có thể lập tức trở về.”
Giữa các đệ tử đang gồng mình chống lại uy áp, động tác nhỏ của hai người nổi bật cực điểm, hoặc có thể nói chướng mắt cực điểm.
Lão nhân tóc nâu – một trưởng lão của Côn Luân đứng ở gần đó thấy vậy thì cười lạnh một tiếng, ông ta cực kỳ bất mãn với Diệp Tố và Du Phục Thời, ở trên sân thi đấu suốt ngày to nhỏ thì chớ, hiện giờ vào đến đại diện vẫn cứ châu đầu ghé tai.
“Nghe nói trong Huy Thành có Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-loan-an-va/2776171/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.