Trưa đến, tiếng chuống học reng lên, tất cả học sinh uể oải đứng dậy. Tôi quay qua nháy mắt với tên Dạ Thần để hắn không quên lời hứa hắn nói, hắn chỉ cười và nhìn tôi, tôi quay đi. Sau đó, tôi chạy ngay ra chỗ Mỹ Kiều để nói chuyện:
- Vừa nãy cảm ơn cậu nha, lúc ấy mà ko có cậu chắc tớ đã bị 2 người họ càm ràm rồi
- Ko có gì, mà tớ thấy Dạ thiếu có gì gì đó với cậu rồi - Mỹ Kiều nói
- Làm sao có thể chứ, cái tên chết bầm ấy ko thể nào thích tớ đâu
Tôi khua tay phủ định, Mỹ Kiều lại phản đối:
- Không có cái gì là không thể, cậu nghĩ xem, những biểu hiện gần đây, chẳng phải là... híhí
- Cậu nha, bây giờ còn dám trêu tớ - Tôi nói
- Không đùa không đùa
- Vậy có phải cậu thích Tuấn Dương ko?? - Tôi trêu
- Tớ...tớ mới ko có - Mỹ Kiều mặt đỏ ửng, đáp
- Có chắc hông? Tớ làm mai cho - Đột nhiên tôi lại có hứng làm nguyệt lão se duyên thế ko biết
- Được..được hả??- Mỹ Kiều ấp úng nói
- Đương nhiên là được rồi, đằng nào thì cậu ta cũng đã thích ai đâu
- Vậy làm phiền cậu rồi
- Nhưng với 1 điều kiện - Tôi cười tươi nói
- Điều kiện gì??
- Bao tớ 1 tháng ăn sáng
- Chuyện nhỏ, thành giao - Mỹ Kiều vui vẻ đồng ý
Chắc là bây giờ cậu ấy đang thắc mắc tại sao nhà tôi giàu thế mà lại muốn cậu ấy bao đúng không, đương nhiên là vì ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-lam-nu-chinh-toi-cung-khien-nam-chinh-yeu-toi/187505/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.