Tôi kinh ngạc nhìn hắn. Tôi là "người" của hắn sao. Hắn nhìn tôi, nhoẻn miệng cười:
- Là người của tôi thì phải đánh dấu chứ nhỉ?
Dứt lời, hắn lật người chống tay đè lên tôi. Tôi thấy vậy liền nói:
- Anh..anh đừng manh động. Có gì từ từ nói - Tôi lắp bắp
- Còn gì để nói nữa à? - Hắn nhìn tôi
- Còn còn - Tôi nhanh chóng đưa tay chỉ xuống cổ rồi đến xương quai xanh.
- Vẫn còn dấu vết nên anh không cần làm nữa đâu - Tôi như năn nỉ
Hắn nghe vậy định ngồi dậy nhưng có tiếng nói vọng vào từ ngoài cửa khiến hắn tiếp tục công việc đánh dấu:
- Thưa cậu chủ và cô chủ, cậu Tiểu Băng đang đợi dưới nhà bảo là muốn ăn sáng cùng hai người
- Tôi biết rồi - Hắn nói vọng ra
- Giờ cần đánh dấu lại rồi - Hắn cười nhếch mép, cúi xuống cổ tôi, cắn lên.
Tôi khẽ a một tiếng. Hắn đâu chỉ cắn có miếng là tha, hắn bắt đầu tạo nhiều dấu hôn xung quanh đó. Làm xong, hắn ngước lên nhìn cổ tôi bày tỏ ý hài lòng. Tôi nhanh tay đẩy hắn ra chạy vào nhà vệ sinh khóa cửa.
Đứng trước tấm gương nhà vệ sinh, tôi như phát cáu lên. Cổ tôi bây giờ toàn dấu đỏ mần, rồi xương quay xanh lại có tận 2 vết cắn rỉ cả máu ra. Tôi tức lên:
- DẠ THẦN, TÍ EM RA ANH CHẾT CHẮC
- Ơ, anh có làm gì đâu? - Hắn nói vọng vào với giọng điệu ngây ngô
- Không làm gì? Được, anh hay lắm - Tôi nhanh tay với 1
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-lam-nu-chinh-toi-cung-khien-nam-chinh-yeu-toi/1475666/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.