Tôi quay lại phòng ngủ nhỏ của mình, đóng cửa lại, đi ngủ trưa. Vì được ra ở riêng nên tôi bỏ luôn bữa trưa, ngủ 1 mạch tới chiều...
Tầm tối tối, tôi bị tiếng gõ cửa làm thức giấc, tôi mơ mơ màng màng đứng dậy mở cửa, tôi thấy lờ mờ hình bóng của Dạ Thần, nhưng vì tôi chưa tỉnh ngủ nên nằm thiếp vào ngực hắn.
Trong giấc mơ, tôi nghe thấy có 1 giọng nói trầm ấm nhưng lại xen lẫn một chút mất mát. Tôi cố gắng xem giọng nói ấy là ai nhưng không tìm thấy chủ nhân giọng nói.
Tôi thức dậy, nhìn xung quanh, chắc vừa nãy là mơ thôi, tôi bước ra khỏi phòng, mùi món ăn thơm phức bay vào mũi, tôi đi ra phòng bếp, thì ra là Tuấn Dương đang nấu cơm cho cả phòng ăn.
Tôi thấy vậy, ngạc nhiên hỏi:
- Cậu biết nấu ăn sao??
- Ừm..., hồi bé tôi đã sống tự lập nên nấu ăn cũng là chuyện bình thường
- Wow, thế chắc Mỹ Kiều làm vợ cậu thì cậu ấy đúng may mắn
- Ừm..vì cô ấy nên tôi mới học nhiều món ăn
- Tí nữa tôi phải kể cho Mỹ Kiều mới được
Thấy cơm vẫn chưa chín nên tôi đi tắm. Tôi cầm quần áo, mở cửa phòng tắm thì nghe Tuấn Dương nói:
- Trong phòng tắm có Hào Tử đấy
Tôi không nghe rõ nên hỏi lại:
- Cậu nói gì á??
Tôi đưa mắt nhìn vào phòng tắm thì thấy Hào Tử đang cởi trần:
- Aaaaa- 2 đứa tôi cùng kêu
- Xin lỗi, xin lỗi, tôi không có nhìn thấy gì đâu
Rồi tôi đóng cửa lại, quay lại bàn ăn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-lam-nu-chinh-toi-cung-khien-nam-chinh-yeu-toi/1475649/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.