Sau ba mươi phút xe đã đến nhà hàng, Nguyễn Lam Ân được tin tức tố an ủi đã dễ chịu hơn, cậu trả áo khoác lại cho hắn nhẹ giọng nói một tiếng “cảm ơn” trước khi xe dừng, phòng ngừa đến lúc xe dừng các bạn học sẽ chen chút để xuống xe rồi bị họ thấy thì lại bị trêu chọc một phen.
Một đám thiếu nam thiếu nữ mặc đồng phục học sinh đi vào liền thu hút sự chú ý của nhiều người. Nhưng cũng chỉ nhìn nhiều hơn một cái rồi thôi, việc ai nấy làm, đường ai nấy đi.
Nhân viên trong nhà hàng ra đón tiếp các cậu, dẫn đoàn người vào trong.
Trong nhà hàng có bàn lớn bàn nhỏ tùy vào số lượng người đi chung, bên cạnh đó là nhiều hệ thống băng chuyền chạy theo hình chữ nhật thuôn dài, hai bên có bàn và ghế, nồi lẩu được thiết kế âm bàn, cứ cách một mét sẽ có một cái để thuận tiện cho khách hàng ăn uống. Số lượng ghế ngồi chen chúc một chút cũng đủ cho lớp cậu ngồi đầy một băng chuyền.
Vì vậy cậu đã đặt hẳn một băng chuyền để các bạn học ngồi hai hàng xung quanh, thỏa sức ăn uống.
“Wow! Đã quá đi!”
“Tôi muốn được ăn ngay lập tức!”
Mọi người tìm chỗ ngồi cho mình, nhìn những dĩa đồ nhúng lẩu chạy trên băng truyền mà chảy nước miếng. Không ai khách sáo với ai, ngồi xuống đã bắt đầu động đũa, tranh nhau lấy thịt ba chỉ, thịt bò, cá phi lê, tôm, mực, các loại nấm, chả viên… mà cho vào nước lẩu.
“Các cậu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-hoan-hao/3393267/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.