Cánh tay sắt của Phượng Dạ Hoàng bá đạo cường thế giữ cả vòng eo của Tô Mộ Thu làm cô nhịn không được liên tục nhíu mày, không phải bởi vì không quen mà ngược lại, hoàn toàn là vì cô đột nhiên ý thức được cô đã bất tri bất giác quen được anh ôm chặt.
Haiz….. Thói quen thật không phải là một thứ tốt.
“Làm sao vậy? Không thoải mái sao?” Phượng Dạ Hoàng nhẹ giọng hỏi, cúi thấp đầu hôn lên giữa trán cô.
“Không có.” Cô lắc đầu.
“Hoàng thiếu chủ, Tô tiểu thư.” Quản gia đứng tại cửa ra vào, vừa thấy Phượng Dạ Hoàng cùng Tô Mộ Thu đến gần lập tức cung kính cúi thấp người, cử chỉ ưu nhã.
Phượng Dạ Hoàng gật đầu, ôm Tô Mộ Thu bước vào trong phòng.
Đầu cầu thang ở lầu hai, Phượng Dạ Diễm hai tay ôm trước ngực, kiêu căng như đế vương bao quát nhìn xuống phía dưới.
Phượng Dạ Hoàng dừng lại, ngẩng đầu nhìn Phượng Dạ Diễm, gương mặt tuấn mỹ nhìn không ra bất luận tâm tình gì, mắt phượng u ám lóe lên tia sáng lạnh, ngay sau đó sắc mặt lại trở về bất động như cũ. Chỉ khi nhìn thấy cánh tay Phượng Dạ Hoàng đặt trên lưng Tô Mộ Thu thì mắt phượng mới xẹt qua một tia hung ác nham hiểm mơ hồ, vẻn vẹn chỉ là lóe lên rồi biến mất, sau đó trong nháy mắt khôi phục như thường. Áp lực mãnh liệt bao quanh hai người, cùng là ánh mắt sắc bén nhìn thấu lòng người, hai người không ai nhường ai cứ phân cao thấp.
Không hề biết giữa hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-den-treu-choc-ta/2101926/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.