Sáu giờ sáng, bầu trời dần sáng lên, một vệt sáng ló dạng ở đường chân trời. Ánh bình minh tiếp nối xua tan đi chút lạnh lẽo cuối cùng còn sót lại từ đêm qua.
Mặt trời chậm rãi mọc lên, lại một lần nữa chiếu rọi hào phóng xuống thành phố miền Nam tràn đầy sức sống này.
Tưởng Lan mở cánh cửa lớn của lều cơm, một tia nắng sớm trực tiếp rọi vào trong.
Nàng xoa đôi mắt sưng mọng, nhưng cơn buồn ngủ nặng trĩu vẫn chưa tan biến.
Nhưng còn việc phải làm, nỗi buồn không thể biến thành sức lực. Nàng bước đến bồn nước, mở vòi, vốc một nắm nước lạnh buốt vỗ lên mặt.
Làn nước băng giá chạm vào má, từng lỗ chân lông đều như bị đóng băng ngay tức khắc.
Đây chính là hiệu quả mà nàng muốn. Lau khô mặt, nàng bắt tay vào bận rộn với công việc.
Bảy giờ, công nhân ăn sáng xong và tản đi, công trường bắt đầu làm việc;
Tám giờ, không thấy Lâm Cẩm Vân đến;
Chín giờ, rửa sạch và thái nguyên liệu;
Mười giờ, Lâm Cẩm Vân vẫn không xuất hiện;
Mười hai giờ, công nhân tan ca.
Công nhân lần lượt kéo vào lều cơm nhỏ. Vừa vào, họ nhận ra cô đầu bếp xinh đẹp hôm nay không đứng trước bếp. Trên chiếc thùng cơm lớn phía trước lại dằn một tờ giấy:
"Cơm xin tự lấy, bát đũa ăn xong cứ bỏ vào bồn.
A Lan."
Nửa tiếng trước, Tưởng Lan đang hớt hải chạy đến khách sạn.
Cả buổi sáng Lâm Cẩm Vân không đến tìm nàng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-binh-thuong/3722354/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.