Đỗ Triết lại lần nữa đi đến phòng ngủ nhỏ của A Tá.
Mùi hắc nồng nặc của thạch cao quyện vào trong không gian, chiếc giường nhỏ chiếm dụng hai phần ba vẫn vị trí cũ cùng với vật dụng những đồ linh tinh khác. Những thùng các-tông cuối giường chất thành từng đống cao, quần áo sặc sỡ lộ ra từ những thùng các-tông bị rách chỉ có một ít quần áo từ năm sáu cái lỗ bị lọt ra ngoài.
Tất cả đồ lặt vặt chất đống trong căn phòng nhỏ, đồ vật sắp xếp lộn xộn, trên mặt đất chỉ có nửa mét để đi lại, rất khác so với sự sạch sẽ của các không gian khác trong nhà.
Một vài hộp thuốc được nhét dưới chiếc giường 1,2 mét, số lượng đường và miếng dán hết hạn sử dụng ít hơn lần trước.
Dưới đáy tủ có một hộp sắt hoen gỉ không có ngăn kéo. A Tá từng nói chiếc hộp sắt này cất giấu những bí mật nho nhỏ, chờ về già rồi cùng anh chia sẻ. Đỗ Triết giờ phút này nóng lòng không chờ được đến ngày già đi, mấy năm nay chuyện gì xảy ra dường như đều có thể tìm được đáp án trong đó.
Hoa văn của hộp sắt đã bị rỉ sét, Đỗ Triết gấp gáp muốn mở nó ra. Rỉ sét bám vào khe hở giữa hộp và nắp, xem ra đã lâu không mở.
Càng nôn nóng, càng khó có thể mở nó ra.
Đỗ Triết quỳ trên mặt đất, trong lòng bàn tay cầm chiếc hộp sắt, trong chiếc hộp gỉ này có bí mật của A Tá, đây là quá khứ mà chính anh đã vứt bỏ. Ý nghĩ điên cuồng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-bach-hiet-trang-giay-trong/929267/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.