Sau khi dỗ Nhu Nhu ngủ trưa, Đỗ Triết cũng đã mấy ngày không chợt mắt liền nghỉ ngơi trên ghế sofa. Bị thúc dục bản thảo, cậu một tay cầm theo một chiếc máy tính cũ, một tay cầm theo cột chuyền nước, ở nơi công cộng trên những chiếc ghế ở cạnh hành lang. Biểu diễn thần công một tay mà đánh chữ.
Mu bàn tay cậu lâu lâu lại đông cứng, xương ngón tay va vào nhau như tàu Titanic va phải đá ngầm, vừa lạnh vừa đau nên cậu liền ấn mạnh vào mu bàn tay sưng tấy của mình, xoa lòng bàn tay vào giữa ống quần để sinh nhiệt.
Sau khi khởi động, cậu hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của văn bản, gõ bàn phím vui vẻ như một nghệ sĩ dương cầm đang chơi. Văn bản là chuyển động theo nhịp đập vui vẻ của cậu, giai điệu liên tục vang lên là những gì cậu nghĩ trong lòng.
Thuốc an thần trong dịch truyền khiến cậu buồn ngủ, suy nghĩ bị gián đoạn từ lúc nào. Lúc này, cậu mới liếm môi khô ráp, lén lút nhìn vào cửa sổ thủy tinh nhỏ.
Đỗ Triết và khuôn mặt Nhu Nhu đang ngủ say chính là động lực của lòng cậu vừa êm ấm vừa ngọt ngào, chợt nhớ đến những bông hoa đỏ mình hái trên cánh đồng khi còn nhỏ. Đặt nhị hoa vào trong miệng hút lấy mật ngọt của nó
Có một nguyên do cho ấn tượng sâu sắc về chút mật hoa này. Sau khi hút chút mật hoa nhỏ này vào bụng, cậu bị ong xung quanh đốt cả hai cánh tay. Cậu chạy nhanh hơn một con chó bốn chân, nhưng con ong lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-bach-hiet-trang-giay-trong/929256/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.