Lời bài hát tiếng Anh du dương vang lên mà không hề báo trước.
Tiêu Kinh Hoà sững sờ ngẩng đầu nhìn lên, ly rượu vang đổ ngang trên bàn, từng giọt rượu đỏ tươi nhỏ tí tách xuống thảm trải sàn.
"In a while my flower, somewhere in a desert haze..."
Cô ngây người nhìn ánh sáng lạnh lẽo tỏa ra từ màn hình điện thoại, giai điệu du dương của bản nhạc tiếng Anh vẫn vang lên không ngừng nghỉ. Cô chống đầu gối đứng dậy nhưng chân đã hơi tê mỏi nên phải khom người bước qua rồi đưa tay cầm điện thoại lên.
"Alo."
Đầu dây bên kia không lên tiếng.
Bàn tay đặt trên bàn của cô càng run dữ dội hơn, ngón tay chạm vào vệt rượu vang lạnh ngắt: "Ai vậy? Nói gì đi."
Không ai lên tiếng, đầu bên kia điện thoại chỉ có tiếng huýt sáo đứt đoạn theo giai điệu bài hát tiếng Anh vừa rồi. Chân cô mềm oặt, điện thoại rơi xuống thảm rồi không còn nghe tiếng gì nữa. Sau đó, tiếng huýt sáo dần dần... dần dần to hơn, càng lúc càng rõ ràng.
Cô quay phắt lại, chiếc gậy gỗ to bằng cánh tay đã đập tới...
"Dung Lịch!"
Cô mở bừng mắt, ánh sáng chói chang lập tức tràn vào. Cô ngẩn người một lúc, rồi một bóng người xuất hiện trên nền trần nhà trắng trong mắt cô.
"Anh đây" Là Dung Lịch.
Ánh mắt anh hòa vào ánh mắt cô, anh ở rất gần cô và đang gọi cô, "A Hoà."
"Dung Lịch..."
Vừa lên tiếng, cổ họng bị khói hun đã khàn đặc nói không thành tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716753/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.