Hoắc Thường Tầm, cậu là đồ quân sư quạt mo! Đồ chó!
Hoắc - quân sư quạt mo - Thường Tầm bắt hơi một cái. Sau khi đỗ xe xong, anh ta cởi áo vest ra, ném cho cô nàng đang ngồi vẽ vòng tròn lên cửa kính xe ở bên cạnh: "Mặc áo vào đi, bên ngoài lạnh đấy."
Cô ném áo đi, quay đầu lại trừng mắt nhìn anh ta: "Không mặc!"
Hoắc Thường Tầm điên người.
Cô gái c.h.ế.t tiệt này, mới uống có mấy ly rượu mà đã ngang ngược với anh ta rồi.
Hoắc Thường Tầm choàng áo lên đầu cô, chọc cho cô lại bắt đầu mắng anh ta là con heo, con cún, con mèo, con cóc.
Anh ta coi như không nghe thấy, cởi dây an toàn ra, xuống xe, bước tới mở cửa xe chỗ ngồi bên cạnh tài xế ra: "Xuống xe nào"
Cô ném áo vest của anh ta xuống đất, tóc tai rối bù lên, cô ngang ngược với anh ta: "Không xuống!"
Ngang ngược xong, cô hất đầu, không thèm để ý tới anh ta nữa.
Haiz, đây đúng là tổ tông của anh ta mà.
Hoắc Thường Tầm l.i.ế.m liếm răng hàm, phải nhịn. Anh ta nhặt áo vest trên mặt đất lên, cởi dây an toàn của cô ra, bắt cô khoác áo vào.
Kỷ Lăng Nhiễm hình như sợ rồi, cô len lén nhìn anh ta vài lần, chu miệng lẩm bẩm: "Phải bế thì em mới xuống"
Ok, cô là tổ tông của anh ta mà!
Hoắc Thường Tầm cam chịu số phận củi người bế cô ra theo kiểu bế công chúa.
Bấy giờ cô mới ngoan ngoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716751/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.