Nửa giờ sau, Dung Đường ngồi ở ghế lái phụ trên xe Ninh Dã.
Cô gọi điện cho Dung Lịch, hỏi thẳng luôn: "Cậu có biết số đo cụ thể không?"
"1m68..." Anh nghĩ, "Trên dưới 45kg"
1m68, nặng 45kg, gầy quá.
Dung Đường lại hỏi tiếp: "Vòng ngực?"
Dung Lịch thoáng im lặng: "... Em không biết."
Ô, lại còn xấu hổ cơ đấy.
Dung Đường liên tục trêu chọc anh: "Thế có to không?"
Anh cả giận gắt: "Chị!"
Người chị như cô đây cảm thấy thú vị vô cùng, cái thằng Dung Lịch tính tình lạnh nhạt kia có bao giờ lại cuộn sóng dâng trào thế này đâu, càng lúc càng giống con người hơn rồi đấy.
"Xấu hổ cái gì chứ, đều là người trưởng thành cả rồi mà" Cô nói rất nghiêm chỉnh, "Muốn phong cách nào không?"
"Thanh lịch một chút" Dung Lịch hơi ngừng lại, sau đó còn nói thêm, "Chị mua thêm mấy bộ đi, phải là thứ đắt nhất ấy."
Hoắc Thường Tầm nói phụ nữ đều thích mấy thứ hàng hiệu.
Sau đó, sáng sớm hôm sau, Tiêu Kinh Hòa vừa bước ra khỏi cửa phòng ngủ đã nhìn thấy trong phòng khách chất đầy túi đồ mua sắm, ghế sofa và mặt bàn không đủ chỗ nên chúng được đặt cả ở dưới đất.
Cô không biết trong túi là cái gì nên cẩn thận đi vòng qua, cố gắng để không giẫm lên chúng.
Dung Lịch đi từ trong phòng bếp ra: "Chào buổi sáng"
"Chào buổi sáng" Vừa ngủ dậy nên tóc cô hơi lộn xộn, cô dùng tay ép lọn tóc đang vểnh xuống, nhưng không được.
"Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716740/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.