Trong lòng ông ta ân cần hỏi thăm Tố Vấn một trăm lần trên đường đi tới từ đường.
Lúc này ông ba nhà họ Tô là Tổ Bính Văn đang dạy cho con trai một bài học ở từ đường.
Ông đã tức đến mức phồng mang trợn má lên rồi: "Mày quỳ ở đây cho tao, quỳ đến khi mày biết sai thì thôi."
Mặt mũi Tô Nhượng Thanh trắng bệch, quỳ thẳng lưng ở đó. Bình thường cậu ta rất mềm yếu nhưng lần này lại kiên trì, nhất định không chịu xuống nước.
Cậu ta cứng miệng nói: "Con không sai, yêu một người có gì là sai?"
Yêu ư?
Tô Bính Văn nổi giận đùng đùng giơ chân đạp vào m.ô.n.g thằng con bất hiếu: "Con gái trên đời này c.h.ế.t hết cả rồi à? Mày đã yêu một thằng con trai mà còn dám nói đến chữ yêu trước mặt tao à. Mày bôi tro trát trấu vào mặt tổ tông 18 đời nhà này rồi."
Theo đuổi một thằng đàn ông đến tận Giang Bắc và Trung Nam, làm ông ta tức muốn chết.
Tô Nhượng Thanh có c.h.ế.t cũng không thay đổi, khuôn mặt nhỏ đã sưng đỏ vẫn cứng miệng: "Chưa c.h.ế.t hết thì con cũng chỉ yêu một mình anh ấy"
Thằng cả liệt dương, thằng hai vô sinh, thằng ba thì luôn mồm nói chỉ yêu đàn ông... Tô Bính Văn cảm thấy hương hỏa của ông ta sắp tuyệt rồi. Tức giận không để đâu cho hết.
Ông ta lấy một bó hương dưới gầm bàn ra, quay về phía Tô Nhượng Thanh gầm lên: "Tao đánh c.h.ế.t thằng súc sinh như mày"
Tô Nhượng Thanh được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716700/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.