Ngày thứ ba sau khi xảy ra tai nạn xe ở cầu Giang Bắc.
Khương Cẩm Vũ xách máy vi tính sang căn hộ bên cạnh. Cửa không đóng, Thời Cẩn đang ngồi bên bàn ăn.
Cậu đi tới: "Anh rể."
Thời Cẩn không ngẩng đầu.
Nhìn chiếc bàn phủ một tấm vải trắng đang bày một hàng dụng cụ phẫu thuật,
còn có cả mấy quả táo, Khương Cẩm Vũ hỏi: "Anh đang làm gì vậy?"
Thời Cẩn đeo găng tay, cầm d.a.o giải phẫu cúi đầu nói: "Mổ xác."
Khương Cẩm Vũ cạn lời.
Cậu lại nhìn hai quả táo trong khay, phần lõi bị móc rỗng, cắt thành miếng nhỏ đặt ở một bên, vết cắt rất gọn gàng. Ngoại trừ "ruột già ruột non" thì những bộ phận khác cậu không thể nhận ra hình dáng gì, có lẽ là "lục phủ ngũ tạng".
Cậu chọn chỗ ngồi cách xa một chút, xoay màn hình máy tính về phía Thời Cẩn, nói: "Em có phát hiện mới."
Dao phẫu thuật dừng lại.
Cậu nói kết luận trước: "Có lẽ chị em không có mặt trên chiếc xe bị nổ kia."
Quả táo bị moi "tim" ở trong tay Thời Cẩn lăn trên mặt đất, anh ngẩng đầu lên. Không biết đã bao lâu không ngủ mà hốc mắt anh rất đỏ, ánh mắt nóng bỏng xua tan tất cả u tối, chỉ thoáng giây đã có lại sức sống.
Cô vẫn còn sống.
Anh cũng sống lại rồi.
"Nửa giờ trước khi xảy ra tai nạn, thiết bị theo dõi của chị gái em đã được mở lên."
Khương Cẩm Vũ mở bản đồ định vị ra rồi phóng to:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716664/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.