"Tốc độ khâu vết mổ như thế này có khi lại phá vỡ kỷ lục ấy chứ."
Đúng thế thật.
Bác sĩ Thời luôn được mọi người ca ngợi tán tụng vì tài khâu vết mổ của mình. Trên sách giáo khoa ngành y của Khoa Y trường Đại học Yales, kỷ lục về khâu vết mổ của họ chính là ca mổ ghép tim của Thời Cẩn. Anh đã sáng chế ra một phương thức khâu khép vết mổ hoàn toàn mới trong lịch sử, có điều, độ khó quá cao, hiện giờ trong ngành y cũng không có nhiều người làm được.
Y tá trưởng Lưu buột miệng nói: "Hôm nay đến lịch hẹn khám thai của Khương Cửu Sênh."
Bác sĩ Tiêu bật cười: "Thảo nào mà bác sĩ Thời lại vội như vậy."
Khoa sản.
Khương Cửu Sênh vừa bước từ trong phòng siêu âm ra, không cẩn thận quệt vai vào người đi ngược chiều với mình.
Cô ngẩng lên, nói: "Xin lỗi."
Người kia đeo khấu trang, đội mũ, chỉ nhìn thoáng một cái lại cúi đầu xuống ngay. Bước chân người đó rất vội vã, bỏ đi thẳng không nói một lời.
Ánh mắt Khương Cửu Sênh nhìn theo hướng người đó, nói: "Hình như là Phó Đông Thanh."
Mạc Băng cũng nhìn theo ánh mắt cô, thấy bóng lưng kia quả thật rất giống cô ta, bèn ngạc nhiên nói: "Không ngờ cô ta lại tới khoa sản."
Mạc Băng nghĩ: "Xem ra tin đồn trong giới là thật rồi."
"Tin đồn gì ạ?"
Trước giờ Khương Cửu Sênh không mấy quan tâm đến những lời đồn thổi trong giới showbiz, đến giờ mang thai, cô lại càng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716657/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.