Đúng lúc này, có người gọi cô: "Sênh Sênh."
Giọng nói dịu dàng, như gió thổi qua bên tai.
Khương Cửu Sênh quay đầu lại, trông thấy dưới ánh trăng có một bóng người lẻ loi. Cô mỉm cười, nói với nhóm học trò trẻ tuổi này: "Chị phải về rồi, các em chơi tiếp đi."
Có người không nhịn được cất tiếng hỏi: "Là anh dâu ạ?"
Cô nở nụ cười, nói: "Đúng vậy." Sau đó cô vẫy tay, đi vào trong ánh trăng. Bóng người ở phía xa cũng bước tới gần, cầm áo choàng khoác lên vai cô, sau đó dắt tay cô bước đi.
Lửa trại gần cháy hết, chỉ còn lại ánh sáng mờ nhạt. Từ đằng xa, họ có thể nhìn thấy bóng người đang dựa sát vào nhau.
Ngay cả cái bóng mà cũng cân đối đẹp đôi như vậy đấy.
Cô gái trẻ mặt tròn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi: "Ôi! Thật sự không hề có bệnh ngôi sao chút nào hết."
Có một bạn fan của Sênh Sênh lập tức kiêu ngạo nói: "Đó là đương nhiên rồi. Thoạt nhìn Sênh gia của chúng tôi có vẻ lạnh lùng tự cao vậy thôi, nhưng chị ấy đối xử với người khác cực kì lễ phép, là người vô cùng tốt."
"Tôi quyết định muốn làm fan của chị ấy."
"Hoan nghênh tham gia vào hàng ngũ fanclub Sênh Sênh của chúng tôi."
Các cô bé tạo thành một nhóm tốp năm tốp ba, cùng tán gẫu thảo luận về thần tượng.
"Trương Hạo."
"Trương Hạo."
Trương Hạo lấy lại tinh thần: "Hả?"
Bạn cùng phòng trêu ghẹo cậu: "Cậu được lắm, vừa ra tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716567/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.