TạĐãng dùng khăn tay gói kín một điếu thuốc và một chiếc bật lửa rồi đưa cho Khương Cửu Sênh, thô lỗ bảo: "Không có loại cho phụ nữ, chỉ có loại cho đàn ông, nặng lắm, chỉđược hút nửa điếu." 
Cô nhận lấy, cười thản nhiên: "Cảm ơn sưđệ." 
Cậu ta mắng thầm, vô cùng kiêu căng đáp: "Gọi tôi là thầy Tạ." 
Cô cầm t.h.u.ố.c lá rồi đứng dậy: "Tôi ra ngoài hút thuốc, cậu ngồi đây đi." 
TạĐãng không thèm ngó ngàng, lập tức quay đi, nhưng vừa đi được mấy bước đã bị một cô gái va phải. Từ góc nhìn của Khương Cửu Sênh, kiểu gì cũng là do cô ta cốý, nếu không phải định gây chuyện thì chính là muốn tỏý yêu thương nhung nhớ, chỉ là… 
TạĐãng chẳng thèm dừng lại thêm bước nào, chỉđẩy cô ta ra khiến cô ta lảo đảo, dưới chân lại vướng chiếc vạt váy dài, không khỏi chật vật. 
Khương Cửu Sênh bật cười, cái đồ"Công Túa" TạĐãng điêu ngoa này! 
Vẻ mặt cô gái kia không tốt lắm, do ngã trái ngã phải mà cảnh xuân trước n.g.ự.c cũng hơi lộ, hấp tấp xin lỗi: "Ngại quá anh Tạ, anh không sao chứ?" 
Cô ta nói rồi định tiến thêm một bước, dáng vẻ lấy lòng. 
TạĐãng lập tức lùi về sau, lạnh lùng nhìn rồi sửa lời cho cô ta: "Gọi tôi là thầy Tạ." 
Cô gái nghẹn lời. 
Từ khi còn trẻ, TạĐãng đã là một nhạc công cấp quốc gia, nam nữ trong giới showbiz này, dù già hay trẻđều phải gọi cậu ta một tiếng "thầy Tạ", tất nhiên là không bao gồm học sinh cuối cùng của nhà họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716278/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.