Tình nghĩa bạn bè ba năm trong nhóm, côđã tận tình tận nghĩa giúp đỡ rồi.
Khương Cửu Sênh hút thuốc xong quay trở lại phòng, Trương Nại đã rời đi. Lệ Nhiễm Nhiễm tỏ rõ thái độ không ưa Trương Nại, xách thẳng giỏ hoa quả gã mang đến cho y tá bên ngoài.
"Sênh Sênh, nếu Trương Nại thật sự muốn rời đi thì phải làm sao?" Lệ Nhiễm Nhiễm tính tình không tỉ mỉ, không hiểu dự tính của Khương Cửu Sênh.
Cô hờ hững đáp: "Đi thì yên bình chứ sao."
Lệ Nhiễm Nhiễm vẫn không hiểu.
Nhóm nhạc thiếu tay keyboard thì vẫn không sao, nhưng không có tay guitar chính là Trương Nại thì làm sao mà trải qua những ngày tháng yên bình nổi cơ chứ.
Lệ Nhiễm Nhiễm lôi Cận Phương Lâm qua một bên hỏi: "Sênh Sênh cóý gì vậy?"
Cận Phương Lâm buồn cười khi thấy bộ dạng côấy nhăn mặt nặn óc suy nghĩ, bèn xoa đầu cô: "Người đã nghi thì không dùng."
Chỉ số IQ của Lệ Nhiễm Nhiễm không cao, nên vẫn ùù cạc cạc.
"Trương Nại ở lại, ngược lại là mối tai hoạ ngầm, chừng nào gã và Liễu Nhứ không chấm dứt triệt để, thì còn ở lại trong nhóm cũng chỉ rước thêm phiền phức mà thôi. Sênh Sênh chắc cũng đoán ra ýđịnh rời khỏi nhóm của Trương Nại, làm thế cũng coi như nể tình gã." Suy cho cùng ba năm bạn bè, không tới mức cực kì bất đắc dĩ, thì cũng không muốn đuổi cùng g.i.ế.c tận.
Lệ Nhiễm Nhiễm nghe hiểu rồi, cóđiều vẫn còn lo lắng: "Nhưng mà Trương Nại là tay guitar chính, keyboard không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716273/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.