Lần đầu gặp mặt đãđưa ra yêu cầu quá trớn đến vậy, bản thân Khương Cửu Sênh cũng cảm thấy khó tin. Cô không phải người tùy tiện, chắc hẳn là do anh hấp dẫn quá thôi.
Anh khá kinh ngạc.
Cô lập tức giải thích: "Xin lỗi, tôi bị cuồng tay mức độ nhẹ."
Đúng là kỳ quái, côđâu phải là hạng dễ tin người, ma xui quỷ khiến thế nào lại khai tuốt tuồn tuột. Cảm giác quen thuộc đến lạ lùng này khiến cô hoang mang tột độ, không biết phải làm sao.
Rõ ràng chưa từng quen biết, sao lại có cảm giác xốn xang rung động đến tâm can thế này? Chỉ vìđôi tay tuyệt đẹp hiếm cóấy ư? Nếu là vậy, cô nghĩ có lẽ bệnh cuồng tay của côđã nặng thêm rồi. Ít nhất trước khi gặp anh, cô chưa từng khát khao đôi tay nào đến vậy.
Anh cười áy náy: "Xin lỗi, tôi bị bệnh sạch sẽ mức độ nhẹ."
Khương Cửu Sênh tiếc hùi hụi, dù vậy ngoài mặt vẫn tỏ vẻ thản nhiên.
Anh do dự chốc lát rồi dịu dàng hỏi: "Sờ một chút thôi nhé?"
"Dĩ nhiên!" Cô khẳng định chắc nịch.
Anh mỉm cười chìa tay ra, cô tiến đến nhẹ nhàng cầm lấy.
Xúc cảm lành lạnh, lòng bàn tay khô ráo, khớp xương thon nhỏ hơn cô nghĩ, màu da trắng gần bằng cô. Đến gần cô mới ngửi thấy mùi thuốc khử trùng đan xen hương bạc hà phảng phất trên người anh, không hề gay mũi mà rất dễ chịu.
Cứ như vậy, cô cầm tay một người đàn ông xa lạ, nhưng cảm giác duy nhất lại là không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716242/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.