"Chó Chu đâu mở cửa!"
Chu Nam Trạch tỉnh giấc mò điện thoại trên đầu giường. Mở màn hình lên đã thấy 12 giờ trưa.
Cậu lọ mọ bò dậy mở cửa, kéo then cài ra đã thấy Quách Tử Thật đứng bên ngoài.
Quách Tử Thật cầm cơm hộp, thấy người anh em của mình dựa vào tường, vuốt tóc mái lên để lộ cái trán trơn bóng.
Ánh đèn ngoài hành lang chiếu vào, hai hàng mi đổ bóng, mũi thẳng đẹp càng phác họa rõ nên vẻ thâm thúy mê người
Chết hơn nữa là dáng người cậu ta cũng đẹp nốt, vai rộng eo thon chân dài đạt tiêu chuẩn hơn cả người mẫu trong sách báo.
Quách Tử Thật toan nghĩ trong lòng:
Chưa tỉnh ngủ, mặc cái áo thun nhăn nhúm với quần đùi mà cái thằng này vẫn cứ đẹp trai, má nó chứ.
Anh là bạn cùng trường đại học của Chu Nam Trạch.
Còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp cậu, toàn bộ ký túc xá bị chấn động, giá trị nhan sắc cao tới mức mấy ông thẳng nam cũng phải tới hóng hớt.
Hỏi diện mạo Chu Nam Trạch đẹp đến mức nào, thì đại khái là hồi nhỏ bị mồi chài làm người mẫu nhí, từ cấp 2 đến thẳng khi tốt nghiệp đại học đều được gán mác hot boy, lên thành phố thì bị tưởng nhầm là người nổi tiếng, ra ngoài mua đồ ăn luôn được mấy bác gái tặng thêm hành... Khổ nỗi.
Sau khi tốt nghiệp, toàn bộ kí túc xá đều tìm được bạn gái, trừ Chu Nam Trạch.
Ai cũng thấy lạ, cho rằng cậu muốn thủ thân như ngọc với cái nghề thần tượng không được yêu đương, thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-am-hieu-cong-luoc-hon-tui/1062084/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.