Editor: Mạc Lam Như
Thời gian ngày từng ngày lại trôi qua, không có chấn động, giống như ao tù nước đọng, chậm rãi mà hư thối biến chất.
Cha phòng bị nghiêm ngặt chưa hề giảm một chút nào, theo tôi từng nơi, áp bách từng chỗ. Tôi cảm tưởng không gian trước mặt như bị bó hẹp cùng khí tức tự do đã bị hút cạn.
Cuộc sống cứ như vậy trôi qua, tôi cảm thấy lòng mình đang dần dần chết đi, dần dần buông đi từng cơ hội, cứ vậy cho tới khi mình chết vào nhiều năm sau.
Đó là một buổi chiều khi mặt trời đã ngả về phía Tây. Trương, cậu ta mặt không biểu tình ngồi đối diện với tôi trong lớp học. Nhìn khuôn mặt lạnh như băng của cậu ta, từ trong tâm tôi cảm thấy vô cùng sợ hãi con người trước mắt. Cậu ta lãnh khốc, vô tình, trong mắt chỉ chứa đựng lợi ích của chính mình, chỉ cần là thứ có thể đem lại lợi ích cho bản thân, kể cả con người, cậu ta sẽ không bỏ qua bất kì thứ gì những thứ còn lại, đều không thể lọt vào mắt cậu ta.
Lúc mới bắt đầu, tôi còn cầu xin cậu ta thả tôi đi. Cậu ta chẳng những không nhân từ nương tay mà còn đe dọa tôi sẽ nói chuyện này cho cha biết.
Cha đối với Trương rất có tín nhiệm, cậu ta rất được trọng dụng, những lời cậu ta chắc chắn cha sẽ tin. Và còn lợi ích của cậu ta, tất cả đều phụ thuộc vào tôi.
Cha để cậu ta ở dây, chẳng khác gì ám chỉ tiền đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khon-tu-troi-buoc/2393268/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.