Editor: Mạc Lam Như
Đi dọc bờ biển, dẫm chân lên mặt cát, tôi tìm một chỗ ngồi xuống. Tôi nhìn trời, nhìn biển, thật rộng lớn, như đang chờ tôi khám phá.
Gió biển mang theo thanh âm tutu của còi hơi trên con thuyền phía xa xa, chim biển huyên náo kêu to bầu trời trong xanh vạn dặm không mây, vô cùng trống trải, bát ngát, phía xa là đường chân trời kéo dài tít tắp.
Vùng biển này, bầu trời này, thật sự tỏa ra một loại không khí khiến tôi thấy thoải mái cùng tĩnh lặng vô cùng. Lúc này, ngay tại đây, hạnh phúc giống như thủy triều, ngày càng dâng cao, vĩnh viễn không hạ xuống.
Ngồi trên bờ cát hồi lâu, bầu trời đã bị một màn đen huyền che phủ, gió biển thổi đến bên người lạnh tới thấu xương, tôi mới mờ mịt nghĩ tới nơi mình sẽ ở ngày hôm nay.
Tôi tìm được một khách sạn nhỏ được xây dựng hướng về phía bờ biển, đứng bên cửa sổ nhìn ra xa, trong màn đêm tối như mực, như nhuộm màu cả trời và biển, mang tới cho tôi một cảm giác khác lạ, thẩm thấu vào từng nơi trong cơ thể tôi.
Ở trong khách sạn mấy ngày, hôm nào tôi cũng dậy thật sớm đi ngắm biển, muộn muộn lại trở về nghỉ ngơi.
Tôi hẳn là đã bước vào thế giới của mình. Tôi muốn đi tìm người có thể sống cùng tôi đến đầu bạc răng long kia. Hiện tại, tôi đã thuộc về ánh mặt trời, ở trước mặt người khác, tôi không còn cái cớ nào để trốn tránh nữa.
Đi trên đường cái, tôi nghĩ, mình cần phải tìm một công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khon-tu-troi-buoc/112511/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.