Lăn lộn hồi lâu, Lý Tư Phàm rốt cục cũng buông tha Trùng Tử. Trùng Tử vuốt thân thể ẩm ướt tùy tiện lấy khăn giấy ở đầu giường lau, xoay người định bụng quay lại giấc ngủ.
Lý Tư Phàm nhất định lôi kéo y đi tắm rửa, Trùng Tử bất động giả chết, Lý thiếu gia đành phải một mình đi tắm. Một lát sau cầm một chiếc khăn mặt ấm áp quay trở lại giường, lau chùi cái mông bẩn của thầy hắn.
Trùng tử không kiên nhẫn mà lẩm bẩm, lại mơ màng cứ như vậy mà tiến vào giấc mộng đẹp.
Đến buổi sáng, đồng hồ sinh học của Trùng Tử vừa kêu, đã sớm mở mắt. Lý Tư Phàm vẫn thích dính giường, cho nên Trùng Tử tận lực không phát ra tiếng động xuống giường, đến phòng bếp dưới lầu làm bữa sáng.
Biệt thự rất lớn, nhưng người hầu cũng không biết đã đi đâu, may mắn trong tủ lạnh có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, làm một bữa sáng đơn giản cũng không thành vấn đề.
Chờ sau khi làm xong, Trùng tử đi lên đánh thức hai thằng nhỏ. Đứa nhỏ còn tốt hơn chút, đứa lớn thì liều mạng dùng chăn che đầu, nhất định không chịu dậy.
“Mau lên, dậy mau, chút nữa còn phải về trường đấy!”
Nghe xong lời này, Lý Tư Phàm chậm rì ngồi dậy, mặc quần áo cùng Trùng Tử xuống lầu ăn cơm.
Ăn xong, Lý Tư Phàm vừa lau miệng vừa nói : “Tôi muốn tạm nghỉ học.”
Trùng Tử trợn tròn mắt; “A! Trò muốn làm cái gì?”
Lý Tư Phàm không phản ứng lại y, cúi đầu đùa với Tranh Tranh. Trùng Tử gấp đến độ không xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khon-tai-vong-trung-uong/1334804/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.