Vừa xuống máy bay, đi ra cửa đã nhìn thấy Khúc Sảng, Quách Mạn mang theo mấy huynh đệ đi đến: “Đàm ca, Chu ca bảo chúng em ở đây chờ anh.” “Vừa nhận được điện thoại, Chu ca trúng đạn vào tim, đang cấp cứu, tình hình bây giờ rất nguy hiểm.” “Anh ấy đang ở bệnh viện XX, Đàm ca, chúng em đưa anh qua đó.”
Đàm Thanh Tuyền trên mặt không biểu tình, theo mấy người kia lên xe. Tất cả huynh đệ ở đây đều là tâm phúc của hai người, hầu như đã tận mắt nhìn bọn họ dây dưa không rõ, phân phân hợp hợp. Đàm Thanh Tuyền nổi tiếng lãnh đạm, Chu Hồng thì hết lần này đến lần khác dùng đủ loại phương pháp giữ y lại, tất cả mọi người đều biết nhưng không nghĩ sẽ tới tình trạng ngày hôm nay.
Xe chạy rất nhanh, chớp mắt đã đến bệnh viện, Đặng Tiểu Song đang chờ ngoài cửa, nhào tới nói: “Đàm ca, Đàm ca, anh tới rồi, Chu ca… không được rồi…” Trong lời nói mang theo chút nức nở.
Mọi người đều lắp bắp kinh hãi, bất chấp mọi thứ, nhanh chân đi vào.
Vừa đến hành lang phòng cấp cứu, đã nhìn thấy bác sĩ ra ra vào vào, mấy tên thủ hạ sắc mặt ngưng trọng, đứng ở bên cửa sổ kính, ánh mắt chăm chú nhìn vào trong.
Quách Mạn tiến lên vài bước: “Tình hình thế nào rồi?”
Tôn Kiện Ba lắc đầu, hai bàn tay nắm chặt: “Chu ca, tim ngừng đập… bọn họ đang cấp cứu.”
Mấy người không tự chủ được thét lên một tiếng kinh hãi, Đàm Thanh Tuyền chỉ đứng đó, không lên tiếng, cũng không nhúc nhích. Qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khon-luu/1505919/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.