Lời lẽ Bùi Tiêu hùng hồn, Đàm Thanh Tuyền liếc hắn một cái, thản nhiên nói: “Được, có tiến bộ, ít nhất cũng không phải làm bà mối nữa rồi.”
“Tôi tự nguyện làm bà mối.” Bùi Tiêu nói ra câu này mà mặt không đỏ, hơi thở không gấp, còn rất có mùi vị của một kẻ đầu bảng Ly Dạ cuối cùng cũng chịu hoàn lương.
Đàm Thanh Tuyền vỗ vỗ đầu Tiểu Hồng, thuận miệng hỏi: “Ai mà xui xẻo bị anh coi trọng vậy, đoạn tử tuyệt tôn.”
“Này.” Bùi Tiêu không vui, “Cậu đừng độc miệng như vậy a.”
Đàm Thanh Tuyền cười cười đùa cợt: “Nếu không thì anh đẻ? Hay là tìm một người phụ nữ đẻ thay?”
Bùi Tiêu đột nhiên nghiêm mặt, một lúc sau mới nói: “Chủ ý này cũng được, chỉ cần hắn ở bên cạnh tôi là được rồi.”
Đàm Thanh Tuyền trừng mắt nhìn hắn: “Anh đúng là điên rồi.”
Bùi Tiêu cười hì hì nói: “Không sao, tôi vừa nhìn thấy cậu, niềm tin liền tăng gấp đôi. Cậu như vậy mà Chu Hồng còn theo đuổi được, tôi sợ cái gì chứ?”
Đàm Thanh Tuyền bật cười: “Anh ví von cái gì thế? Tôi làm sao?”
Bùi Tiêu nhún vai: “Không có, chỉ cảm thấy cậu và cậu ta rất giống nhau. Một mặt thì rõ ràng là hưởng thụ tình yêu ấm áp, một mặt khác lại hết lần này tới lần khác bày ra bộ dáng không quan tâm, điển hình của mấy kẻ được tiện nghi còn ra vẻ. Nói thật, trước kia tôi thật sự không chịu được, đã nghĩ đến sẽ buông tay, nếu không thì cũng sẽ không đi xa như thế. Nhưng mà chỉ cần nhìn Chu Hồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khon-luu/1505915/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.