*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Trang Tử
Biên tập: Tiểu Sên
Ban ngày mùa đông trôi qua rất nhanh. Lúc các tướng sĩ về doanh, Ngụy Thiệu vào thành thì trời đã sẩm tối.
Trước cổng đại môn Tín Đô, những ngọn đuốc bập bùng lay động. Hắn mặc trên người chiếc áo giáp đã phủ một lớp tuyết dày, bàn chân đạp trên tuyết vang lên từng tiếng “xoẹt xoẹt”. Lúc hắn đang bước nhanh trên bậc tam cấp, Ngụy Lương – người vừa rồi ở cửa thành nghênh đón hắn về bất chợt nghĩ tới điều gì đó, đuổi nhanh theo hắn, tiến sát bên cạnh nói nhỏ: “Chúa công, nữ tử Kiều gia đã đến! Nàng ta ở Vũ Dương xá đã được hơn nửa tháng rồi.”
“Theo lời Chung bà bà thì nàng ta rất an tĩnh, ban ngày thường đóng cửa không ra ngoài, tới hoàng hôn đôi khi mới lên đàn đài đứng một lúc, ta cảm thấy nàng ta không có gì bất thường nên cũng không ngăn cản.” Hắn vừa nói xong câu trước liền bổ sung thêm một câu.
Ngụy Thiệu nghe vậy chỉ lạnh nhạt “À” một tiếng, bước chân không hề ngừng lại, tiếp tục bước qua bậc cửa, đi thẳng đến Xạ Dương xá mà hắn vẫn thường ở.
Ngụy Lương đưa mắt nhìn bóng lưng hắn, thấy hắn đi được vài bước, bỗng ngừng lại, quay đầu nhìn phía sau Vũ Dương xá.
Cách tầng tầng cửa lớn, đứng ở đây chẳng thể nhìn rõ bên kia, chỉ thấy bóng đen đồ sộ bên cạnh đàn đài. Trong bóng đêm, phảng phất như mãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khom-lung/75306/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.