Trong khoảng thời gian Dịch Tích mang thai thì tính tình và thói quen đều thay đổi thất thường, ngay cả mấy người bạn bên cạnh cô đều nói cô đòi hỏi trên trời dưới đất còn đi tìm đường chết, thường hay vào đêm khuya muốn ăn gì đó, làm Từ Nam Nho vừa nằm xuống lại bò dậy mặc quần áo ra ngoài mua đồ.
Tự Dịch Tích cũng không khống chế được cơn thèm ăn của bản thân, hơn nữa cô cũng không muốn để anh ra cửa, chỉ lải nhải một chút, không nghĩ rằng anh không nói hai lời liền đi mua.
Từ Nam Nho đối với cô đúng là tốt, dù bận rộn đi nữa, anh cũng không bỏ qua lần khám thai nào.
Từ lúc bắt đầu thì hai người muốn cho chính mình một bất ngờ, trừ việc đứa bé khỏe mạnh, nam nữ gì đó đều không hỏi.
Nhưng sau đó bụng lại lớn thêm, sau khi khám thai bác sĩ không thể không nói cho bọn họ một bất ngờ vô cùng lớn.
Dịch Tích mang thai, không chỉ có một đứa.
Cũng may số người bảo mẫu thân thích có thể giúp hai người chăm con cũng nhiều, bằng không thì chỉ dựa vào hai người họ đúng là quá sức. Sau khi sinh xong suốt một tháng, toàn bộ công việc của Từ Nam Nho đều giải quyết ở nhà, có lẽ là không yên tâm, anh một bước cũng không rời Dịch Tích và đứa bé.
Mà hai đứa bé lớn lên lại giống nhau như đúc, lúc vừa sinh thì xấu như nhau, sau lại dần phát triển, Dịch Tích xúc động: rốt cuộc cũng đáng yêu như nhau rồi, suýt chút nữa cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khom-lung-vi-anh/786791/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.