Cả một học kỳ Dịch Tích cũng không gặp được Từ Nam Nho, lý do là vì cô phải viết luận văn nên bận đến sứt đầu mẻ trán, còn Từ Nam Nho vì học kỳ này không dạy ở Thành Nguyễn.
Sau khi trầy trật một khoảng thời gian, cuối cùng Dịch Tích cũng làm xong luận văn, một ngày sau khi nộp luận văn thì Dịch Tích cũng không nhịn được tò mò đi hỏi Hoàng Vy tin tức của Từ Nam Nho.
Hoàng Vy nói cho cô biết, sinh viên bên Đại học Lý Công đồn thầy đang yêu đương với một người phụ nữ xinh đẹp, mà người phụ nữ kia cũng có đến trường thầy, nhìn hai người có vẻ là một đôi trời sinh.
Hoàng Vy nói xong thì tâm tình đang vui vẻ của Dịch Tích cũng xuống dốc hẳn.
Ngày hôm nay Dịch Tích có bữa cơm cùng với gia đình.
“Dịch Tích à, mấy ngày nữa là tốt nghiệp rồi, con không còn là học sinh nữa, trước mắt có dự tính gì không?” Dịch Thành Hành lên tiếng hỏi đang lúc ăn cơm.
Dịch Tích: “Dự tính gì? Ba, trước đó ba đồng ý với con là sau khi tốt nghiệp sẽ cho con dọn ra ngoài ở, ba sẽ không quên chứ.”
Dịch Thành Hành: “Việc mà ba đáp ứng với con thì ba đều nhớ, nhưng con phải tìm việc làm”.
“Công việc của con con tự tìm”.
“Dựa vào con? Con thì có thể tìm được việc gì”.
Dịch Tích đập đũa xuống bàn: “Cái gì mà chỉ dựa vào con, con thì sao nào, chẳng lẽ còn tìm không được một công việc hay sao?”
“Con tìm mấy công việc tạp nham thì có lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khom-lung-vi-anh/251505/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.