Mấy ngày nay Dịch Tích đều chăm chỉ ở trong phòng ký túc ôn Toán cao cấp, mấy người bạn cùng phòng của cô thấy dáng vẻ chăm chỉ học tập kia liền bàn tán không ngừng, giống như là mặt trời hôm nay mọc ở hướng Tây vậy.
“Nè, cậu lại chụp hình cho ai coi vậy”, mới sáng sớm Hoàng Vi đã thấy Dịch Tích chụp đề ôn gửi cho người nào đó, dù đã thấy mấy lần nhưng cô vẫn không nhịn được tò mò, “Ở đâu kiếm được quân sư thế, còn để người ta dạy học từ xa nữa”.
Dịch Tích vừa viết bài vừa đáp: “Thầy Từ đó”.
“Hửm?” Hoàng Vi sửng sốt hỏi cô.
Dịch Tích không nhìn cô ấy: “Nói ra thì thầy Từ cũng thật toàn năng, mấy kiến thức về Toán cao cấp học lâu như vậy rồi mà vẫn còn nhớ”.
“Gì? Cái gì? Cậu bắt thầy Từ dạy cậu sao?” Hoàng Vi túm lấy bả vai cô kích động, “Thật mất mặt, nói đi, cậu dùng thủ đoạn gì để thầy đồng ý với cậu”.
“Gì chứ, thầy dạy học trò không phải là chuyện hiển nhiên sao”. Dịch Tích nhìn Hoàng Vi rồi thở dài, “Học sinh bây giờ sao lại thành ra vậy chứ, trong đầu không biết nghĩ gì nữa.”
Hoàng Vi: “Cậu thôi đi, nhất định là cậu yếm bùa thầy rồi.”
Dịch Tích chỉ vào trán cô: “Nghĩ bậy gì vậy hả đồ lưu manh này.”
Dịch Tích tiếp tục giải đề, một lúc sau ngẩng đầu lại trông thấy ánh mắt “lên án” việc thầy Từ dạy học cho cô của Hoàng Vi cùng Tiểu Ngu.
Cô nghĩ một chút, hình như Hoàng Vi không có vấn đề gì đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khom-lung-vi-anh/251502/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.