Trong lúc mọi người đang nói chuyện, cánh cửa đột ngột mở ra một khe hở nhỏ đủ cho ba tới bốn người đi vào, bên trong, một người đàn ông già bận quản phục khách khí chào hỏi, dẫn mọi người ngồi lên chiếc thuyền, lái thuyền vượt qua sông ngân hà để đến chủ điện. Sông ngân hà rất đẹp, nước ngân hà không phải là nước uống mà nước này được hình thành từ vô số ngôi sao trong khắp các tinh hệ, lung linh, lấp lánh bảy màu. Long tộc và thiên đế đã nhìn quen cảnh này, nhưng diêm vương thì không, ông ta mở to mắt hết cỡ nhìn bầu trời đen thui xung quanh, câm nín khi nhìn sông ngân hà.
Thiên đế đang ngồi ở đằng trước như cảm ứng được, quay đầu trừng mắt cảnh cáo ông ta, diêm vương liền ngồi an phận, không dám nhìn đông nhìn tây hay suy nghĩ linh tinh nữa, chỉ cầu mong sao cho chuyện này kết thúc nhanh lẹ, có vẻ như ông vừa biết chuyện gì đó kinh khủng lắm.
Mọi người ngồi thuyền đi cũng không lâu lắm, chừng nửa khắc sau là tới được bậc thang của chủ điện.
Cung Tịch Hà, một phiến đá không biết làm bằng chất liệu gì, cắm thẳng xuống bậc thềm của chủ điện, không biết là do có người cố ý làm vậy hay là do tự nhiên mà hình thành, nhưng có thể chắc chắn một điều là chữ trên đó là được một người có tính cánh rắn rỏi, mạnh mẽ viết lên.
Cả tòa chủ điện này thuần một màu trắng, nhìn trong đêm đen này đặc biệt lóa mắt, muốn làm lơ cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-vo-tan/2758756/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.