Bỗng dưng bị mọi người chú mục, Thiên Y: "..."
Thiên Y giơ tay lên: "Dạ thưa lão sư, là em ạ."
Lão sư Windy đánh giá cô từ trên xuống dưới, nhíu chặt lông mày suy nghĩ chuyện gì đó, lát sau cảm thấy không chắc chắn mở miệng hoi: "Có phải em không tham gia buổi sinh hoạt dành cho các sinh viên ưu tú đúng không? Lúc đó trên danh sách có báo vắng một bạn, là em à?"
Mặt Thiên Y ngơ ngác, đầu đầy dấu chấm hỏi, sao không ai nói cho cô biết là còn có buổi sinh hoạt dành cho các sinh viên ưu tú vậy. Thiên Y xấu hổ gật đầu, thật tình cô cũng không muốn mới đầu vắng mặt đâu, oan ức quá, lúc đó đi tập huấn về cô đã ngủ suốt ba ngày ba đêm ấy.
"Lát cuối giờ em lên gặp tôi nói chuyện, còn về danh hiệu của em, danh hiệu sinh viên ưu tú ấy, nằm trong top một trăm toàn trường bắt buộc phải tham gia tuyển chọn sinh viên tinh anh. Tuy cấp bậc của em là cao nhất rồi nhưng em chỉ có ba lần cơ hội để giữ vị trí này, nếu không đạt đủ tiêu chuẩn thì sau này dù có giỏi đi chăng nữa thì em cũng sẽ không bao giờ lấy được danh hiệu sinh viên ưu tú." Lão sư Windy nói một vài ý quan trọng, cô không ngờ trong lớp này còn có một sinh viên ưu tú lại còn là đứa vắng buổi sinh hoạt, sợ không nói kĩ càng thì đứa bé này sẽ thiệt thòi.
"Tại sao vậy lão sư?" Một sinh viên khác ngồi gần lão sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-vo-tan/2758727/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.