Diệp Thiên hứng thú bừng bừng không ngừng đi quanh căn phòng.
Một khi tìm thấy vật gì có ích hắn lập tức thu vào trữ giới vật.
“Aiz… lâu rồi mới tìm được nhiều thứ hay ho như vậy, chuyến đi lần này xem như là đã không uổng”.
Diệp Thiên cười híp mắt cảm khái.
“Được rồi, mọi người nhanh chóng thu thập mọi thứ đừng để sót thứ gì”.
Hắn vui vẻ hướng những người còn lại cười nói.
“Hahaha… lần này đúng là may mắn, đạt được cả một mật khố của đại tông môn mà không tốn quá nhiều sức lực”.
Kim Sơn sung sướng cười đến cơ thể không ngừng run rẩy.
“Thật ra cũng không hẳn như thế, nếu như là mấy trăm mấy ngàn năm trước lúc những cái bẫy kia chưa bị hư hỏng, sói mòn hiệu lực thì cho dù có là Đan Linh cảnh cũng không dám bước vào”.
Liễu Mộc vuốt râu nói.
“Đúng vậy, mặc dù hơi đáng tiếc vì nơi này không thể khiến các ngươi rơi vào khó khăn nguy hiểm nhưng ít nhất cũng cho các ngươi thêm chút kinh nghiệm để lần sau gặp tình huống tương tự sẽ không chạy loạn rồi đặt mình vào nguy hiểm”.
Diệp Thiên gật đầu đồng ý.
3 người Vân Phong cúi đầu xấu hổ.
“Sao ngươi không thử thăm dò mật khố chứ?”.
Bạch Linh bị Diệp Thiên nói ra khuyết điểm thì tức giận.
“Thôi đi nếu ta gia nhập thì đây sẽ chỉ là một buổi đi dạo mà thôi”.
Diệp Thiên bĩu môi.
“Hơn nữa xúc động bẫy rồi đưa mình vào nguy hiểm là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963926/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.