“Cái thông đạo này rốt cuộc dài bao nhiêu, chạy lâu như thế vẫn chưa ra được”.
Trương Hổ bực tức kêu.
“Có thể nào chúng ta rơi vào trận pháp hay không?”.
Dương Phượng Vũ nhíu mày hỏi.
“Không thể nào, ta có mang theo bảo vật phá trận, nếu là ở bên trong trận pháp nó hẳn phải báo cho ta biết”.
Bạch Linh lắc đầu lấy ra một cái ngọc bài ở giữa có một viên ngọc đen.
“Không phải trận pháp thì thông đạo này cố tình được xây dựng như vậy, hẳn là để độc khí có thời gian ngấm vào người”.
Vân Phong vẻ mặt bình tĩnh nhưng đôi mắt lại không ngừng lo lắng.
“Lạch cạch…”.
“Không ổn”.
Vân Phong bất ngờ dẫm lên một mặt nền đá.
“Vút vút vút ~…”.
Hai bên vách tường không ngừng có những mũi tên bắn ra mang theo quang mang xanh lục trên mũi tên.
“Có bẫy, cẩn thận”.
“Vù… rắc rắc…”.
Vân Phong nhanh chóng dùng huyền kỹ kết hợp thú hỏa để tạo ra những tấm chắn bằng băng chống đỡ mưa tên.
“Giao giảo, Thiên Hàn hỏa”.
Vân Phong hai tay hai tung ra huyền kỹ sau đó xoay tay điều khiển huyền kỹ rồi lại dùng thú hỏa đóng băng huyền kỹ tạo thành một đường hầm băng.
“Mau di chuyển, nó sẽ không thể giữ được lâu đâu”.
“Lách tách… lách tách…”.
Vân Phong hối thúc.
Bên ngoài hầm băng không ngừng truyền đến tiếng tên đâm trúng mặt băng, rất nhanh chóng liền có thể thấy những vết nứt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});“Rắc ầm… rắc ầm…”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963913/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.