Chương trước
Chương sau
"Tốt". 

Diệp Thiên nhìn thấy thông đạo đã mở lập tức vui vẻ. 

Không chỉ 4 người Vân Phong mà cả hắn cũng là lần đầu tiên đích thân khám phá một nơi như này. 

Ai cũng có mộng thám hiểm mà huống gì kiếp trước hắn chỉ là người bình thường nên chuyện thám hiểm luôn là một việc khiến người ta cảm thấy phấn khích, mong chờ. 

"Mời". 

Hắn khống chế lại tâm tình nhìn qua 4 người Vân Phong mỉm cười ra thế mời. 

"Để ta dẫn đầu, Phượng Vũ và Bạch Linh cô nương ở giữa, Trương Hổ ngươi ở phía sau hỗ trợ". 

Vân Phong xung phong tiến lên đầu tiên rồi quay đầu nói với 3 người còn lại. 

"Được". 

"Không vấn đề". 

Dương Phượng Vũ và Bạch Linh không phản đối. 

"Ở phía sau cứ yên tâm giao cho ta". 

Trương Hổ cũng tự tin đảm nhận trách nhiệm. 

4 người lập đội hình xong cũng hít lấy một hơi, sau đó chậm rãi bước vào mật khố. 

"Chúng ta cũng đi thôi". 

Diệp Thiên quay đầu nói với 2 vị tiền bối cùng Kim Sơn, tiểu miêu. 

4 người 1 thú cũng theo sau bước vào mật đạo. 

"Rầm rầm…". 

Sau khi tất cả đi vào năng lượng ở xung quanh trung tâm thạch đài biến mất, phiến đá trên cầu thang đá chậm rãi đóng lại. 

"Bốc…". 

Bên trong bóng tối Diệp Thiên búng tay một cái tạo ra một quả cầu lửa từ Kim Viêm hỏa soi sáng xung quanh. 

"Bạch… Bạch…".

Những tiếng bước chân không ngừng vang lên, xen lẫn vào nhau trong không gian. 

Cầu thang đá dẫn xuống rất sâu trong lòng đất nhưng ngoài đó ra không còn gì khác, không bẫy không khí độc,… nên đoàn người chỉ đơn giản là mất thời gian di chuyển. 

"…". 

Qua thật lâu, qua một quãng đường cầu thang dài cả 2 đoàn người cuối cũng cũng đến điểm cuối. 

Đoàn người của Diệp Thiên từ xa nhìn lại thì thấy đoàn người của Vân Phong đang đứng trước một cánh cửa to lớn cao cỡ 3m, cánh cửa trải qua nhiều năm không được tu sửa bảo trì nên đã cũ kỹ không nhìn ra được hình dáng ở mặt cửa. 

Từ xa Diệp Thiên đã thấy Bạch Linh từ trong đội hình bước ra tiến lại gần cánh cửa chăm chú nhìn. 

Trong 4 người nàng là người có nhiều kinh nghiệm nhất với mấy loại cơ quan này nọ nên xung phong nhận nhiệm vụ kiểm tra cánh cửa. 

"Trên cánh cửa này có trận pháp bảo vệ nhưng hiện tại đã mật hiệu lực nên cũng chỉ là cánh cửa bình thường thôi chúng ta dùng lực phá cửa là được". 

Một lúc sau nàng trở lại nói với 3 người Vân Phong những gì mình phát hiện. 

"Được, việc này cứ để ta". 

Trương Hổ bước lên không nói một lời lập tức ra quyền. 

"Ầm...". 

Đại quyền thêm Bá Viêm hỏa màu đỏ đầy sức phá hoại đánh thẳng lên cánh cửa. 

Khói bụi tản đi 4 người mới giật mình phát hiện trên cánh cửa chỉ để lại vết lõm to chứ chưa hoàn toàn bị phá hủy. 

"Cũng quá chắt đi". 

Vân Phong nhíu mày nói. 

Mặc dù vết lõm Trương Hổ đánh ra không nhỏ nhưng không sâu, thiệt hại gây ra so với cánh cửa chưa đủ một phần mười. 

"Chúng ta cùng lên một lượt". 

Vân Phong chỉ huy 3 người. 

"Được". 

3 người đồng ý, Trương Hổ cũng không sỉ diện này nọ mà làm mất thời gian của cả đội. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.