"Viện trưởng vẫn chưa dùng lực nhiều, kéo dài như thế dù huyền lực của ta có nhiều đến mức nào cũng bị bào mòn".
Diệp Thiên nhíu mày suy nghĩ.
"Xem ra phải toàn lực tốc chiến, lấy ưu thế thể chất bù lại khoảng cách chênh lệch tu vi".
Diệp Thiên làm ra quyết định đánh thế nào.
"Tiểu Diệp ngươi thế nào, không đến nữa?".
Liễu Mộc nhìn thấy Diệp Thiên từ đầu liền hùng hổ tiến công hiện tại lại đứng bất động lập tức nhìn sang hỏi.
"Không việc gì, chỉ là cảm thấy tiếp tục thế này ta sẽ thua thảm nên đành ra toàn lực, ngài cho ta chút thời gian chứ?".
Diệp Thiên cười nói, đây chỉ là tỷ thí mà thôi không phải sinh tử quyết đấu nên hai người rất thoải mài nói chuyện.
"Tất nhiên, ngươi cứ chuẩn bị bao lâu tùy thích".
Liễu Mộc cười vuốt râu.
Chiến lực lúc nãy của Diệp Thiên đã làm hắn giật mình vậy mà tên này lại nói bây giờ mới dùng toàn lực làm hắn hết hồn nhưng gặp Diệp Thiên làm nhiều điều khó đoán rồi nên hắn cũng rất nhanh thích ứng xuống.
"Vậy thì… Mangekyou Sharingan, MỞ!”.
Đôi mắt của hắn lần nữa biến đổi, hoa văn hóa thành một bông hoa đỏ trung tâm có bông hoa 3 cánh nhỏ màu đen.
"Khai Môn, Hưu Môn, Sinh Môn, Thương Môn, MỞ!".
Chưa dừng ở đó hắn mở ra toàn bộ Bát Môn Độn Giáp của mình.
Cơ thể hắn trước đã có Kim Viêm hỏa phập phùng bao phủ hiện tại lại xuất hiện thêm một luồng lục quang lượn lờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963889/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.