“Haiz… huyết khí ngày càng nhiều nhưng khiếu huyệt cũng ngày càng khó đột phá”.
Diệp Thiên ngồi trên giường thở dài.
“Mà thôi, tốc độ như vậy đã rất nhanh nếu không phải vừa bắt đầu ta đã rèn luyện thân thể không để lại bất cứ tạp chất nào thì tốc độ sẽ chậm không biết bao nhiêu lần, con người nên biết đủ thì hơn”.
Suy nghĩ một chút hắn liền tỉnh táo trở lại.
“Thiếu gia, sắp đến giờ rồi”.
Bên ngoài phòng truyền vào tiếng của Kim Sơn.
“Hừm… nên đi”.
Diệp Thiên đứng dậy mở cửa, đi ra khỏi phòng liền gặp Kim Sơn.
“Những tài liệu ta bảo ngươi chuẩn bị thế nào rồi?”.
Vừa đi hắn vừa hỏi.
“Vâng, hiện tại đã thu thập đủ 8,9 phần, không qua hai ngày hẳn là đầy đủ”.
Kim Sơn báo cáo.
“Ừ… tiếp tục thu thập, sau khi hoàn thành việc này ngươi cũng bắt đầu tìm một số người thay ngươi quản lý Thượng Vân lâu đi, không qua bao lâu chúng ta sẽ ra ngoài đi đây đó một thời gian”.
Diệp Thiên tiếp tục nói.
“Vâng!”.
Kim Sơn nghe vậy lập tức vui mừng đáp.
Những lời này hắn làm sau nghe không hiểu, thiếu gia ra ngoài đem theo hắn đây là chấp nhận để hắn bên cạnh a, Thượng Vân lâu có thể giúp hắn kiếm rất nhiều tiền tài cũng cho hắn đầy đủ danh tiếng mà hắn từng mơ ước nhưng so với việc có thể đi theo thiếu gia thì chỉ là việc cỏn con không đáng so sánh.
Diệp Thiên đi trước không nói gì, hắn đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963822/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.