“Đúng vậy!”.
Liễu Mộc cười cợt uống một ngụm trà.
“Vậy chuyện Vân Lam học viện? hơn nữa ngươi là một trong trụ cột của Vân Lam quốc à?”.
Diệp Thiên nói.
“Mấy lần trước đúng là có người khác dẫn đội nhưng lần này khác”.
“Trong Vân Lam đã không có hiểm họa cần đặc biệt chú ý, chuyện học viện chỉ là việc nhỏ ai làm không được, trụ cột trong quốc nhờ ngươi mà tăng thêm nên ta đi một chuyến cũng không ảnh hưởng gì”.
“Hơn nữa lần này đội hình có chút đặc biệt nha, bọn Vân Phong thân phận không bình thường cũng là thiên tài tốt nhất cả quốc, còn có tiểu quái vật ngươi nữa ta không đi không được”.
Liễu Mộc cười ha hả nói.
Lý gia Thạch gia không còn hắn không còn áp lực gì nữa, bình thường tu luyện xong cũng có chút thời gian uống trà ngắm chiều tà.
“Hmm… vậy lần này cũng mang theo Lôi Thiên hổ đi, ta có vài thứ cần làm với nó”.
Diệp Thiên nghĩ một chút rồi cười nói.
“Ngươi định mang theo nó làm gì?”.
Liễu Mộc cảm thấy không sao nhưng cũng có chút hiếu kỳ.
“Hahaha… cũng không có gì quan trọng, chủ yếu muốn tăng thêm lòng trung thành của nó thôi”.
Diệp Thiên cười.
“Được rồi, ta cũng nên trở về”.
Hắn đứng lên nói một tiếng rồi rời đi.
“Cái tên tiểu tử này…”.
Liễu Mộc nhìn bóng lưng Diệp Thiên cười cợt một tiếng, tiếp tục uống trà.
…..
Trên phi đảo.
Diệp Thiên từ chỗ Liễu Mộc trở về cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963819/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.