“Đan dược của Thạch Minh, Lý Thương hẳn là sắp hết công hiệu nhưng người trong trận rất nguy kịch, thú triều sắp đến không thể để mất quá nhiều lực lượng tinh nhuệ như thế”.
Diệp Thiên suy nghĩ.
“Haiz… xem ra phải giúp một chút”.
“Mangekyou Sharingan”.
Diệp Thiên chuyển đổi Sharingan thành Mangekyou sharinga rồi đứng dậy phi người hướng đại trận bay đi.
“Ở đây là được rồi”.
Đến gần đại trận hắn dừng lại, ở chỗ này khoảng cách gần đại trận mà vẫn không bị người khác chú ý phát hiện.
“Amaterasu!”.
Hắn nhìn đại trận mở to mắt rồi quát khẽ một tiếng.
“Phựt… xì xì… rắc rắc…”.
Trên đại trận bỗng bùng phát một ngọn lửa màu đen bí ẩn không ngừng thiêu cháy đại trận, âm thành thiêu đốt cùng vỡ tan không ngừng vang lên, ngọn lữa màu đen không ngừng thiêu cháy lan ra đại trận như một kẻ tham ăn cắn nuốt tất cả.
“Xong xuôi”.
Diệp Thiên nhìn thấy đại trận không ngừng tan vỡ thì cười cợt rời đi.
Hắn ra tay một là vì trong trận có Dương Tiêu người đã cứu hắn lức mới bước vào thế giới này, hai là hắn cần Vân gia giữ vững chiến lực để đối kháng thành công thú triều nếu không nhiệm vụ của hẳn sẽ xong đời, nếu không hẳn chỉ cần ở bên ngoài nhìn đám người Vân Long làm thịt Lý Thương, Thạch Minh khi dược hiệu của bọn hắn biến mất.
Trở về chỗ cử hắn tiếp tục quan sát chiến đấu.
*******
“Tên Diệp Hàn kia chạy đến chỗ đại trận”.
Trúc Lý trên đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963742/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.