Diệp Thiên không quan tâm đến thông báo mà bắt đầu động thủ lấy đi thú đan của Kim Viêm sư.
Kim Viêm sư không hổ là huyền thú bên trong vương giả, thú đan tạp chất chỉ có một phần còn lại phần lớn là màu vàng lấp lánh cùng với mấy phần màu trắng tin khiết.
Diệp Thiên cầm thú đan, trên tay truyền đến cảm giác nóng rát và kim châm đau đớn, hắn đã dùng huyền lực băng thuộc tính để áp chế nhưng bàn tay vẫn đau nhứt.
“Tốt, hỏa thuộc tính đủ cuồng bạo lại thêm kim thuộc tính sắc bén, rất phú hợp để ta luyện thể”.
Diệp Thiên cười vui vẻ hài lòng với viên thú đan này.
Hắn cũng không phí phạm thi thể của 2 con huyền thú này, hắn cất tất cả vào.
“Thế nào? Thích hợp với ngươi chứ?”.
Dương Phượng Vũ hỏi.
Qua mấy ngày ở cùng nàng đã không còn xem cậu nhóc trước mặt là một đứa trẻ mà xem hắn như một kẻ ngang hàng.
Nàng rất tò mò việc Diệp Thiên tu luyện thế nào để có tu vi như thế trong độ tuổi này, đồng thời cũng hiếu kì về chiến lực thực sự của hắn, trong suốt khoảng thời gian này Diệp Thiên rất ít ra tay hoặc kết thúc chiến đấu rất nhanh nên nàng không phân tích được quá nhiều chiến lực của hắn.
“Ừm… rất thích hợp, nhưng phải đợi rời khỏi nơi này tìm nơi an toàn thì ta mới dung hợp”.
Diệp Thiên ngẩn mặt nhìn nàng cười nói.
“Vậy đi thôi”.
“Ừ”.
3 người cùng hướng về lối ra sơn mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963636/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.