“Các ngươi đừng vui mừng quá sớm, đây chỉ là suy đoán của ta mà thôi cần phải thử nghiệm mới biết thực hư thế nào”.
Diệp Thiên đi trước nói.
Tiếp theo do không biết mục đích nên 3 người cứ thong dong đi bộ bên trong sơn mạch, vì vào chưa sâu nên huyền thú có xuất hiện cũng chỉ là nhãi nhép Dương Phượng Vũ cho một chưởng là chết.
Dương Thiên Vũ cô nàng này còn tưởng là đi du ngoạn cơ đấy, chạy lung tung khắp nơi hái hoa bắt bướm, lâu lâu còn hái vài loại thực vật có độc tưởng rằng dược liệu, nếu không phải Diệp Thiên ở đây ngăn cản thì xong rồi.
Cô nàng này luyện đan không tệ dược liệu lý thuyết cũng nắm rất chắc nhưng kinh nghiệm thực tế lại quá kém.
Chơi đùa cho đến gần tối, Diệp Thiên rất trượng nghĩa từ trong Thương Thành mua lấy một chiếc lều cỡ to có nệm cho hai tỷ muội còn hắn một cái cỡ nhỏ, điều này làm cho Dương Phượng Vũ nhìn hắn thuận mắt hơn lúc sáng rất nhiều.
3 người nhóm lửa lấy một ít thịt huyền thú lúc nãy giết ra nướng lên ăn.
"Ừm… cũng không tệ”.
Diệp Thiên cũng muốn ăn thử một lần nên không mua thức ăn trong Thương Thành.
Thịt huyền thú được huyền khí tẩm bổ nên thịt rất vừa ăn không nhạt như những món bình thường.
“Hú…xoạt xoạt…”.
Đến đêm 3 người đang ngồi trước đống lửa trò chuyện thì nghe thấy tiếng sói tru, tiếp theo hàng loạt tiếng cây động.
“Gừ…”.
Không bao lâu xung quanh bọn hắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963629/chuong-41.html