Chương trước
Chương sau
“Các ngươi đừng vui mừng quá sớm, đây chỉ là suy đoán của ta mà thôi cần phải thử nghiệm mới biết thực hư thế nào”.

Diệp Thiên đi trước nói.

Tiếp theo do không biết mục đích nên 3 người cứ thong dong đi bộ bên trong sơn mạch, vì vào chưa sâu nên huyền thú có xuất hiện cũng chỉ là nhãi nhép Dương Phượng Vũ cho một chưởng là chết.

Dương Thiên Vũ cô nàng này còn tưởng là đi du ngoạn cơ đấy, chạy lung tung khắp nơi hái hoa bắt bướm, lâu lâu còn hái vài loại thực vật có độc tưởng rằng dược liệu, nếu không phải Diệp Thiên ở đây ngăn cản thì xong rồi.

Cô nàng này luyện đan không tệ dược liệu lý thuyết cũng nắm rất chắc nhưng kinh nghiệm thực tế lại quá kém.

Chơi đùa cho đến gần tối, Diệp Thiên rất trượng nghĩa từ trong Thương Thành mua lấy một chiếc lều cỡ to có nệm cho hai tỷ muội còn hắn một cái cỡ nhỏ, điều này làm cho Dương Phượng Vũ nhìn hắn thuận mắt hơn lúc sáng rất nhiều.

3 người nhóm lửa lấy một ít thịt huyền thú lúc nãy giết ra nướng lên ăn.

"Ừm… cũng không tệ”.

Diệp Thiên cũng muốn ăn thử một lần nên không mua thức ăn trong Thương Thành.

Thịt huyền thú được huyền khí tẩm bổ nên thịt rất vừa ăn không nhạt như những món bình thường.

“Hú…xoạt xoạt…”.

Đến đêm 3 người đang ngồi trước đống lửa trò chuyện thì nghe thấy tiếng sói tru, tiếp theo hàng loạt tiếng cây động.

“Gừ…”.

Không bao lâu xung quanh bọn hắn có hàng trăm đôi mắt đỏ nhìn chằm chằm bọn hắn phát ra tiếng gầm gừ.

“Tử Ma Lang, các người ở phía sau ta”.

Dương Phượng Vũ đứng dậy nhắc nhở.

Diệp Thiên bình tĩnh đứng dậy đi đến bên cạnh Dương Thiên Vũ.

Hắn đã dò xét đám Tử Ma Lang này hầu hết đều là Dung linh cảnh tầng 7-10, không làm gì được hắn nhưng Dương Thiên Vũ thì có thể.

Tử Ma Lang tu vi không cao nhưng đi theo bầy mấy trăm con nên người có Huyền đan cảnh tu vi bình thường cũng gặp nguy hiểm dù sao huyền lực là có hạn nếu chơi chiến thuật biển người thì khó mà thoát.

Nhưng Diệp Thiên cùng Dương Phượng Vũ chiến lực cao nên không xem là gì chỉ là lo trong lúc chiến đấu không lo được Dương Thiên Vũ mà thôi.

Diệp Thiên cẩn thận nhìn xung quanh, một lúc sau hắn phát hiện một con Tử Ma lang khác với những con còn lại, không những to lớn hơn mà trên đuôi nó còn cháy phập phùng ngọn lửa màu tím quỷ dị.

- Tên: Tử Ma lang vương

- Cấp: 36 (Huyền Đan cảnh tầng 6)

“Vận khí không tệ”.

Diệp Thiên nhìn thấy nó thì cười một tiếng quay lại nói với Dương Phượng Vũ.

“Con đầu đàn ở đằng kia”.

Dương Phượng Vũ quay lại nhìn thấy con Tử Ma lang vương thì không chút do dự phóng người về phía nó tấn công.

“Ầm… rắc rắc… hú…”.

Diệp Thiên nhìn cách nàng tấn công thì khóe mắt giật giật.

Dương Phượng Vũ thân là nữ giới nhưng cách chiến đấu thì hết đấm chính là đá, vài con Tử Ma lang còn bị nàng nắm đầu dùng huyền hỏa đốt chết dần chết mòn.

“Haiz… các ngươi lên đường mạnh khỏe”.

Diệp Thiên chỉ có thể cầu nguyện giúp bọn nó một câu.

“Hú… Gừ…”.

Tử Ma lang vương gặp thuộc hạ không làm gì được nàng thì hú dài một tiến bảo chúng lui lại một mình đi lên gầm hướng Dượng Phượng Vũ rồi xông tối.

“Hừ…”.

Nhìn thấy Tử Ma lang vương chán sống dám xông tới Dương Phượng Vũ hừ lạnh một tiếng tay phải thành chưởng chưởng về phía nó, chưởng vừa ra lập tức hóa thành bàn tay hỏa diễm đánh trên đầu Tử Ma lang vương.

Tử Ma lang tốc độ không chậm nhưng cách biết tu vi lớn, chưa kịp lách sang một bên né tránh thì đã dính chiêu.

“Ầm… hú…”.

Tử Ma lang vương bị một chưởng đánh đầu chôn xuống đất hú dài rồi động thân muốn chạy.

“Ầm…”.

Bốn chân chưa kịp động thì một bàn tay hỏa diễm nữa xuất hiện đánh thẳng từ trên xuống người nó.

“Rắc rắc…”.

Tiếng xương vỡ vang lên cả người Tử Ma lang vương đều là vết máu, đôi mắt đỏ vô thần trong miệng không hề có một tiếng động, đã tử vong.

“Hú… hú…”.

Đám Tử Ma lang còn lại thấy nó chết thì lập tức hú lên vài tiếng rồi bỏ chạy tán loạn.

“Xem như biết điều”.

Nhìn thấy đám Tử Ma lang bỏ chạy Dương Phượng Vũ xem thường nói.

“Được rồi đi ngủ thôi”.

“Khoan đã”.

Mất hứng nàng đang định đi ngủ thì Diệp Thiên nói.

“Ngươi quên mục đích đến đây của chúng ta à?”.

Nghe hắn hỏi Dương Phượng Vũ lập tức nhìn xác Tử Ma lang vương rồi sáng mắt.

“Đúng rồi Tử Ma lang cũng có hỏa thuộc tính vừa có Huyền đan cảnh”.

“Ừm… ngươi có dao không”.

“Đây”.

Diệp Thiên cầm dao từ tay nàng rồi đi đến gần xác của Tử Ma lang rạch bụng nó ra đưa tay vào mò mò cái gì.

“Phụt…”.

Một lát sau hắn móc ra một quả cầu 3 màu tím trắng và xám, đây chính là thú đan của huyền thú.

Không gian bên trong cơ thể và không gian bên ngoài khác nhau nên khi nội thị hay dùng trận pháp hiển thị tu vi, kích cỡ linh dịch hay huyền đan rất lớn nhưng khi từ trong đan điền moi ra thì chỉ cỡ nắm tay, đây chính là chêch lệch pháp tắc giữa hai không gian khác nhau.

“Hô…”.

Cầm trên tay thú đan Diệp Thiên dần cảm thấy sức nóng của no truyền đến.

“Lạch cạch…”.

Không chậm trễ hắn lấy ra đan lô để thú đan vào bên trong.

“Có phải Thú hỏa không?”.

Dương Phượng Vũ cùng Dương Thiên Vũ cực kì tò mò đi lên hỏi.

“Đừng có gấp hiện tại chưa biết được”.

Diệp Thiên ngẩn đầu lên nói rồi đi đến chỗ cắm trại đặt đan lô xuống rồi cũng ngồi xuống.

Hai tỷ muội Dương Phượng Vũ thì đứng xa một chút để không làm hắn phân tâm.

“Hừng hực…”.

Diệp Thiên tạo ra huyền hỏa thiêu đột đan lô và dùng tinh thần lực để thú đan lơ lửng ở giữa lò như đang luyện đan vậy.

Tiếp theo Diệp Thiên liên tục sử dụng các loại thủ pháp khác nhau đánh vào viên thú đan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.